Hai đứa trẻ ăn cơm vui vẻ và nói với Tạ Minh Thành rất nhiều điều, anh ấy cũng kiên nhãn trả lời từng câu hỏi của các con. Tạ Minh Thành đã trở thành hình tượng của một ông bố hoàn hảo.
Chỉ có mình Diệp Mai Hoa là im lặng ăn cơm.
Ăn xong, Bách An và Trúc Nhã phải đi học lớp buổi tối, chú Chung đưa hai đứa nhỏ đi. Diệp Mai Hoa lặng lẽ mang bát đi rửa, sau đó ở trong bếp rất lâu không ra ngoài.
Chính là vì cô ấy không biết nên đối mặt với Tạ Minh Thành như thế nào.
Tuy nhiên, dù không muốn như thế nào thì cũng cần phải đối mặt, cô ấy sống trong trang viên, Bách An và Trúc Nhã là con của cô, còn Tạ Minh Thành là chủ trang viên và đồng thời là bố của bọn trẻ.
Mối quan hệ phức tạp này cứ như vậy đã khiến cho Diệp Mai Hoa nhiều đêm mất ngủ.
Trong lòng cô cũng đã vô số lần âm thầm chuẩn bị cho mình.
Cô biết được cái gì đến rồi cũng sẽ đến, cuối cùng mình được gì và mất những gì.
Cuối cùng cô cũng bước ra khỏi phòng bếp, kinh ngạc phát hiện Tạ Minh Thành đã không còn ở trong phòng ăn, cô khẽ thở phào nhẹ nhõm rồi nhanh chóng trở về phòng.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ và thay quần áo, cô nở một nụ cười gượng gạo nhìn chính mình trong gương.
Nửa đêm đang ngủ say bỗng bị thức giấc vì khát nước, Diệp Mai Hoa rời khỏi giường đi ra ngoài rót nước.
Diệp Mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phu-nhan-em-tron-khong-thoat-khoi-anh-dau/1130744/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.