“Người mới này cũng thật là, tất cả mọi người đều phải chờ một mình cô ta! Không có chút khái niệm thời gian nào cả!”
“Đúng vậy, nhưng mà người này là do ông chủ nói rõ muốn tuyển vào đây, nghe nói ngay cả bằng đại học cũng không có.”
“Thiệt hay giả? Tại sao cô ta lại vào công ty được? Tứ Nhã cũng không phải loại công ty cứ con chó con mèo là vào được!”
“Ôi, nhỏ giọng thôi, ông chủ sắp trở lại rồi đấy” Vừa dứt lời, Diệp Mai Hoa liền nghe thấy tiếng bước chân vang lên phía sau.
“Mai Hoa?” Diệp Mai Hoa quay đầu lại liền thấy Lục Bách Thiên vừa mới nãy anh còn đang định hỏi em ở đâu để anh tới đón em” Lục Bách Thiên nhìn Diệp Mai Hoa, anh ấy vô cùng kinh ngạc.
Cửa ghế lô bị mở ra, Đường An Na thấy Lục Bách Thiên thì ói: “Tư xa, anh đã trở Lục Bách Thiên cười cười, nói: “Ừ, đúng lúc Mai Hoa cũng tới rồi, mọi người vào đi thôi. Đã gọi đồ ăn lên rồi” Ánh mắt của Đường An Na dừng trên người Diệp Mai Hoa, sắc mặt hơi đổi, đôi tay rũ xuống đột nhiên nắm chặt.
Sao có thể! Sao cô có thể ăn mặc như thế này được chứ!
Lục tư thấy xa thấy sắc mặt cô ta không đúng, nói: “An Na?” Đường An Na phục hồi tinh thần lại, sắc mặt mất tự nhiên nói: “Mai Hoa cô đã đến rồi.” Diệp Mai Hoa mỉm cười, nói: “A, đúng vậy, đáng tiếc là tôi đã tới” Sắc mặt của Đường An Na càng xấu đi.
Lục Bách Thiên dường như đã nhận ra cái gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phu-nhan-em-tron-khong-thoat-khoi-anh-dau/1130656/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.