Chương 48: Mẹ nuôi
Ngày Trúc Nhã xuất viện trời quang mây tạnh, thật hiếm khi thấy thời tiết tốt như vậy, thậm chí chị Dương còn dành hẳn một ngày rảnh rỗi để đi cùng Diệp Mai Hoa đến đón Trúc Nhã về nhà.
Căn nhà đã được sắp xếp và dọn dẹp xong xuôi, chị Dương cũng sẽ tới ở cùng hai mẹ con.
Trúc Nhã cảm thấy dì Dương này tuy hơi có hơi dữ dằn một chút nhưng lại rất quan tâm tới cô bé, qua nửa ngày gặp gỡ cô bé đã có thể gọi một tiếng dì Dương rồi.
Dương Ngọc San quá hạnh phúc khi tìm được mục tiêu của cuộc đời, cô muốn trao cả thế giới cho cô bé, cô bị di chứng vô sinh do một tai nạn để lại nên cuộc đời này cô sẽ không thể có con.
Vì vậy cô thấy bây giờ hiếm có đứa trẻ nào ngoan ngoãn và biết nói lời ngọt ngào như Trúc Nhã, cô thậm chí đã lấy hết can đảm nói với Diệp Mai Hoa rằng cô muốn trở thành mẹ nuôi của Trúc Nhã.
Diệp Mai Hoa đồng ý rồi quay qua hỏi ý kiến của Trúc Nhã.
Trúc Nhã tròn mắt nhìn Dương Ngọc San, trống ngực Dương Ngọc San đập liên hồi vì sợ rằng cô bé sẽ không đồng ý.
“Mẹ, mẹ nuôi là gì?”
“Mẹ nuôi cũng giống như mẹ vậy, mẹ nuôi sẽ cưng chiều, yêu thương con và đối xử tốt với con. Trúc Nhã, con có muốn dì Dương làm mẹ nuôi của con không?” Trúc Nhã mỉm cười đồng ý: “Vâng! Trúc Nhã muốn dì Dương là mẹ nuôi của Trúc Nhãt” Dương Ngọc San mắt đỏ hoe, thiếu chút nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phu-nhan-em-tron-khong-thoat-khoi-anh-dau/1130640/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.