Aizz." Hoa Càn Tương ngửa đầu ra sau, dựa vào tr3n tường thở dài, đột nhiên bật cười, "Kỳ thật tôi cũng cảm thấy rất ấu trĩ."
"Tôi nghe người khác nói, hội trưởng làm chủ công của Nghịch Thần rất nhiều năm rồi, từ lúc Thợ Săn Hươu bắt đầu thành lập kìa."
"Trong bất kỳ trận đấu đội nào, chỉ cần hội trưởng là chủ công chính thì Chiến Thuật Gia Nghịch Thần sẽ không bao giờ bị thương, cho dù tình huống có bi đát đến đâu, bởi vì hội trưởng sẽ làm mọi cách để bảo vệ cậu ấy."
Hoa Càn Tương nhớ lại: "Nếu Nghịch Thần là một 【 nhà tiên tri 】, thì hội trưởng giống như 【 thợ săn 】 vậy."
"—— 【 thợ săn 】 sinh ra để bảo vệ 【 nhà tiên tri 】."
"Ban đầu nghe nói mọi người đều muốn Nghịch Thần làm hội trưởng, nhưng cậu ấy không muốn, đem vị trí này giao phó cho hội trưởng, còn cười nói tin tưởng hội trưởng nhất định có thể dẫn dắt mọi người đi đến tương lai mà cậu ấy đã nhìn thấy."
"Nhưng tương lai còn chưa tới." Hoa Càn Tương thở ra một hơi, tự cười nhạo, "Người mang tương lai cho chúng tôi lại bỏ chạy."
Hắc Đào bình tĩnh nói: "Không phải bỏ chạy."
Hoa Càn Tương ngẩn ra.
Vẻ mặt Hắc Đào chẳng có chút biểu cảm nào, nhìn chăm chú ông ta: "Nghịch Thần mang cho các người tương lai mà các người mong muốn theo một cách khác."
"Khi các người không thể nhìn thấy tương lai thì có thể chọn tin vào những người nhìn thấy tương lai."
Hoa Càn Tương sững sờ một lúc, sau đó cười lớn: "Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phong-than-trong-tro-choi-kinh-di-vo-han/4158402/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.