Đỗ Tam Anh mặt đầy khó hiểu: "???"
Chờ đến sau khi về nhà, Đỗ Tam Anh lấy chim anh vũ ra treo bên cửa sổ, Bạch Liễu đứng bên cạnh nhìn, chim anh vũ đứng trong lồng vừa nhìn thấy Bạch Liễu thì xù lông hét ầm ĩ "Bạch Liễu, chạy đi! Bạch Liễu, chạy đi!"
Thấy Đỗ Tam Anh vẫn chưa chạy đi, chim anh vũ nhìn xung quanh một hồi, sau đó từ từ mở to đôi mắt đậu xanh ngơ ngác nhìn Bạch Liễu đang mỉm cười ngoài lồng.
Có vẻ như cuối cùng nó cũng nhận ra rằng mình đã đến địa bàn của Bạch Liễu, đứng ngốc được một phút, nó nhanh chóng vùi đầu vào dưới cánh, thu mình co ro bất động trong góc lồng.
Đỗ Tam Anh có chút ngượng ngùng giải thích: "Bình thường Tam Tam không như thế đâu."
Bạch Liễu hiền lành tỏ vẻ hiểu biết: "Quả thật động vật rất khó chấp nhận việc thay đổi nơi ở, nhưng cậu dùng con chim anh vũ này để ghi nhớ thông tin là vì nó có thể dịch chuyển người, còn có chỗ nào đặc biệt nữa không?"
Đỗ Tam Anh hưng phấn gật đầu: "Có ạ! Bạch Liễu tiên sinh, anh cũng biết rồi đấy, có rất nhiều thứ trong game không thể nhớ được trong hiện thực, sẽ bị bóp méo hoặc tẩy xóa ký ức, nhưng Tam Tam lại có thể ghi nhớ các thứ bị tẩy xóa này!"
"Nó rất hữu dụng!"
Bạch Liễu nhìn chim anh vũ: "Vậy làm sao có thể nhớ được những thứ này?"
"Rất đơn giản." Đỗ Tam Anh nói, "Chỉ cần lập đi lập lại điều đó với nó, rồi chờ đến khi nó lập lại lời của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phong-than-trong-tro-choi-kinh-di-vo-han/4158401/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.