Nghịch Thần một tay kéo Hắc Đào thất tha thất thểu bò ra từ Hồ Trò Chơi.
Cả người anh bê bết máu, toàn thân chẳng còn chỗ nào lành lặn, mà tình trạng Hắc Đào còn tệ hại hơn nhiều, nằm úp sấp chết lặng trong vũng máu, nhìn không còn ra hình người.
Nghịch Thần túm lấy Hắc Đào đang hôn mê bất tỉnh kéo đi như cây lau nhà, bước thấp bước cao loạng choạng đi về phía Hiệp hội Danh Sách Sát Thủ.
Đám người chơi bên cạnh trố mắt nhìn Nghịch Thần kéo 【 cây lau nhà Hắc Đào】lệch xệch để lại một vệt máu dài tr3n mặt đất.
Mãi cũng tới Danh Sách Sát Thủ, Nghịch Thần thở hồng hộc, ho khan sù sụ, quay đầu nhìn Hắc Đào vẫn bất động thì thở dài một hơi, sau đó chật vật nâng Hắc Đào lên cầu thang.
Đợi đến khi đầu Hắc Đào lắc lư đụng lộp cộp vào thành cầu thang không biết bao nhiêu lần, Nghịch Thần cuối cùng cũng mệt mỏi leo tới phòng họp tr3n tầng hai.
Nghịch Thần yếu ớt vỗ vào cửa phòng họp, khàn khàn gọi, "Có ai trong đó không? Mở cửa ra, chiến thuật gia và chủ công chính của mấy người sắp chết đây này."
Cánh cửa phòng họp được mở ra, Bách Dật và Bách Gia Mộc đang tự băng bó cho mình, nhìn chằm chằm Nghịch Thần và Hắc Đào người đầy thương thích.
Bách Dật hít hà một hơi, "Hai người sao lại bị thương nặng vậy?!"
"Một lời khó nói hết." Nghịch Thần thả người tr3n ghế sô pha, ném Hắc Đào như chết sang một bên, mắt vô hồn nhìn lên trần nhà, "—— Tôi phán quyết Bạch Liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phong-than-trong-tro-choi-kinh-di-vo-han/4158393/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.