Bạch Liễu từng bước đi tới chỗ Tawil, nhấc tay Tawil, đeo chiếc nhẫn xương đen vào, cười ấm áp: "Anh nghĩ kỹ chưa?"
Tawil bình tĩnh nhìn chằm chằm Bạch Liễu trong ảo cảnh, đôi mắt lam bạc lặng yên, trong tay xuất hiện một cây roi đen tuyền.
"Có thể trong tương lai tôi sẽ chết để đổi lấy tình yêu của em, nhưng không phải bây giờ."
Nụ cười tr3n mặt Bạch Liễu dần sâu hơn: "Sao lại không? Không phải bây giờ sự tồn tại của anh chỉ khiến em cảm thấy đau lòng sao?"
Tawil nâng mắt nhìn thẳng Bạch Liễu: "Bởi vì tôi không muốn."
Vẻ mặt Bạch Liễu như đông cứng lại.
"Cho dù chỉ có thể làm cho em đau khổ, tôi cũng phải ở bên cạnh em." Một trận cuồng phong cuốn tới sau lưng Tawil, hất tung mái tóc dài của y, thổi bay cổ áo vest của y.
"Nỗi đau và tín ngưỡng của em chỉ có thể dành cho tôi, còn ducv0ng và tình yêu chỉ có thể ràng buộc với tôi."
"Cho đến khi em giết được tôi, tôi tuyệt đối sẽ không để em tín ngưỡng vào Tà Thần khác."
"Em là của tôi."
Tawil nhấc roi lên, nhìn vào mắt Bạch Liễu: "Mặc dù tôi đáng khinh, nhưng khi yêu một ai đó, tôi quả thực rất tham lam."
"Vậy sao? Vậy thì không còn cách nào khác." Bạch Liễu thở dài tiếc nuối, giơ roi lên, cười nhìn Tawil, "Vậy thì chỉ có thể gi3t ch3t anh."
Quán rượu trước mặt tan vỡ như một bức ảnh cũ đang cháy, ảo giác tan rã, Tawil đứng dưới đáy hồ lầy lội bùn, tay cầm roi đen.
Mọi thứ xung quanh đều trở thành một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phong-than-trong-tro-choi-kinh-di-vo-han/4158392/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.