Lúc một Rudy vừa nhấc súng lên để bắn họ, Đường Nhị Đả đã giơ tay chặn lại, hét to: “Cúi xuống, chạy!”
“Vô ích thôi.” Bạch Liễu nhìn về phía cuối làn sương, “Không gian nơi đây liên kết chặt chẽ với nhau, hiện tại tất cả đều đã sát nhau lắm rồi, chúng ta chạy không thoát.”
Đường Nhị Đả nhìn theo tầm mắt của Bạch Liễu, vẻ mặt căng thẳng.
Phía cuối sương mù thấp thoáng một bảng chỉ đường, trên đó thủng một lỗ tươi mới hãy còn bốc khói nhè nhẹ, Đường Nhị Đả vừa mở súng, bên cạnh bảng chỉ đường liền xuất hiện ba bóng người hai lớn một nhỏ, chính là bọn họ.
“Phải giải mã trước rồi mới có thể ra khỏi đây.” Bạch Liễu quay lại nhìn đám cô dâu cương thi đang tiến lại gần, “Đường Nhị Đả, anh cố chịu đựng thêm chút nữa.”
Đường Nhị Đả giơ tay gạt súng của hai cô dâu cương thi, nắm lấy súng của cô dâu cương thi thứ ba, xoay nó lại, dùng sức bắn vào miệng đối phương tóe máu rồi quay đầu lại hỏi Bạch Liễu ở phía sau: “Câu đố ở đâu?”
Bạch Liễu chỉ vào bảng chỉ đường bên cạnh: “Chính là cái này.”
“Này là câu đố gì?” Đường Nhị Đả vặn gãy cổ của một Rudy, lau vết máu văng trên mặt, nghi ngờ hỏi.
Ánh mắt Bạch Liễu dừng lại trên bảng chỉ đường, trên đó có tám bảng chỉ dẫn đến trại tuyển binh, quán rượu, trại huấn luyện, lối ra thị trấn, văn phòng đăng ký, nhà ga, phương hướng chiến trường và nghĩa trang công cộng.
Lưu Giai Nghi nhanh chóng nhìn lướt qua: “Hướng dẫn địa điểm thế thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phong-than-trong-tro-choi-kinh-di-vo-han/4158377/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.