Ánh sáng màu bạc nhẹ chiếu lên sườn mặt Phù Khanh, lông mi dài mảnh hơi rũ xuống, trông đẹp đẽ thanh cao lại ôn hòa.
Hệ thống nhìn một màn này mà rùng mình.
Dây leo chỉ hấp thu đặc tính một bộ phận của Phù Khanh đã đủ để cho đồng loại của nó như thiêu thân điên cuồng phát hỏa. Vậy thì bản thân y sẽ khủng bố tới đâu?
Dây đằng xẹt qua, nhóm hoa cúc bị điện giật sướng đến mức từng cánh hoa như rung lên
Nhưng kích thích thế này vẫn chưa đủ.
Chúng nó thỉnh cầu Phù Khanh tăng lớn lực độ, mà người kia lại ôn hòa lạnh nhạt, nhẹ nhàng cười nói: “ Chìa khóa sân thương đâu? ”
Nhóm hoa cúc kích động, chỉ chốc lát sau từ giữa nhóm hoa xuất hiện một cái chìa khóa. Thế nhưng không có dòng điện nào được đánh ra, chỉ có những ngón tay dài mảnh khảnh thong dong lấy chìa khóa, cầm đi.
Để khen thưởng, dòng điện chảy qua dây đằng càng thêm mãnh liệt làm chúng kêu lên đầy hưng phấn.
Đột nhiên, tất cả biến mất.
Nhóm hoa bỗng nhiên hoàn hồn, phát hiện Phù Khanh định cầm chìa khóa rời đi thì luống cuống, thân thể không ngừng vặn vẹo, dòng điện trên cánh hoa nhấp nháy:
“ Không cần đi----ăn ta----- ”
Vô số cánh hoa vươn tới, giống như cánh tay duỗi về phía Phù Khanh ôm lấy y, muốn giữ y lại.
“ Hư. ”
Chỉ với một câu nói, nhóm hoa tức khắc bất động không dám ngọ nguậy.
Phù Khanh đứng ở cửa cầu thang, quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-tuong-lai-mo-benh-vien-tam-than/2862866/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.