Lôi Phong và Cẩn Ngôn đột nhiên ngửi thấy mùi gì đó rất khó chịu, mùi của quỷ thi. Cả hai liền nói với Tống Trạch:
"Có mùi quỷ thi. Một trong số những người ở đây đã thành quỷ. Mùi rất nồng, có thể là Tràng."
Tống Trạch cũng đã ngửi thấy, Chiêu Quân cũng vậy.
Phía bên cạnh họ, một vị phu nhân liền ngã lăn ra đất, máu từ cổ họng chảy ra, trông rất kinh tởm, mùi quỷ thi sộc vào khoang mũi, lan tỏa khắt điện thờ làm Lôi Phong và Cẩn Ngôn xém chút lại nôn ra. Cũng may vừa rồi nôn hết, giờ bụng trống, không còn gì để nôn ra.
Tống Trạch vội vàng tiến đến thì bị một nam nhân có lẽ là người hầu trong phủ vị phu nhân này ngăn lại. Hắn quát tháo:
"Ngươi tính làm gì phu nhân nhà ta? Từ lúc các người vào đây đã liên tục có người ngất, lại còn nôn ra máu. Các ngươi là quỷ, là quỷ. Bắt bọn quỷ này lại thiêu sống, thiêu sống, bắt chúng giao ra những người chúng bắt."
Mấy vị phu nhân bên cạnh nghe vậy cùng sợ hãi mà chạy toán loạn, người thì chưa ngừng khóc, người thì được nha hoàn đưa ra khỏi điện.
Đám nam nhân thấy lời hô thế, chẳng biết thật giả, một đám người bao vây lấy bốn người họ mà hét:
"Trả mạng lại đi lũ quỷ."
"Thiêu sống."
"Giết, giết hết bọn chúng."
"Đốt thành tro bụi cho chúng không dám đến đây quấy phá nữa."
"Lũ quỷ đáng chết."
Tống Trạch nghe vậy không khỏi nhớ đến quá khứ bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-nhan-gian-luom-duoc-mot-vi-phu-quan/2659302/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.