Khâu Nương rất nhanh đã chèo thuyền đến hạ nguồn giữa sông.
Tống Ngọc Thiện theo lời dặn của bà bà, rải tro cốt ở đây, để sông Phù Thủy cuốn đi.
Trên bản đồ Thanh Châu, sông Phù Thủy cuối cùng sẽ đổ vào Đại Giang. Quận thành Lâm Giang nằm ở nơi sông Phù Thủy và Đại Giang giao nhau.
Như vậy, bà bà cũng xem như có thể theo dòng nước đi trước nàng một bước, trở về quê hương rồi.
Rải xong tro cốt, Tống Ngọc Thiện trên thuyền nhìn xa xăm về phía Nam một lúc lâu, sau đó mới bảo Khâu Nương quay về.
Rồi sẽ có một ngày, nàng cũng sẽ đến quận thành.
Đến bến đò, Tống Ngọc Thiện trả một lạng bạc như đã hẹn. Nàng còn hỏi Khâu Nương: "Ta thấy cô đan giỏ cá rất tinh xảo, chắc hẳn kỹ thuật đánh bắt cá cũng không tệ. Sau này nhà ta muốn ăn cá, có thể đến tìm cô mua không?"
Khâu Nương hiểu đây là muốn chiếu cố công việc làm ăn của nàng, có điều lần này lại khác trước, nàng không từ chối, ngược lại rất vui mừng: "Muốn ăn cá thì cứ đến bến đò tìm ta nói trước một ngày là được. Ta sẽ đưa cá tươi tận cửa, cam đoan thịt mới, mỡ dày."
Tiếc là hôm nay Khâu Nương không đánh bắt cá, nếu không nhất định sẽ tặng cho nàng hai con để nếm thử.
Tống Ngọc Thiện từ biệt Khâu Nương, cùng Kim Đại trở về thành, định đến Phúc Mãn Trai dùng bữa trưa.
Giữa đường lại gặp Dương phu tử đang trên đường về nhà ở ngoại ô phía Nam.
Dương Hiên thấy Tống Ngọc Thiện, trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-lieu-trai-tu-cong-duc/5037207/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.