Trước khi sắc trời tối xuống, phòng bếp Tương Hàn Cung truyền ra từng đợt hương khí, Phương Đông Cảnh nhìn cửa cung đóng chặt, thở dài, sau đó phi thân lên đầu tường.
Trước mắt đúng là mảnh đất Phó Cổ Căng cùng Ngọc Kinh gieo hạt, chỉnh chỉnh tề tề, không giống người lần đầu tiên trồng trọt là có thể trồng ra.
Phương Đông Cảnh trong lòng nghi hoặc, phi xuống từ đầu tường lại sợ dẫm hỏng những cái hạt giống vừa gieo đó, bởi vậy cố tình tránh đi phiến đất trồng rau kia. Hắn đang muốn tiến vào phòng bếp tìm Phó Cổ Căng, liền thấy Ngọc Kinh bưng khay ra tới, trên khay là vài đạo hương khí phức mũi của thức ăn.
Phó Cổ Căng theo sát sau đó ra tới, nhìn thấy Phương Đông Cảnh khi thường lui tới cũng không lạ thường, chỉ là nói một câu: “ Cảnh đại nhân tới, cùng vào phòng khách dùng bữa đi.”
Phương Đông Cảnh nhận thấy được cậu khác thường, ngại có Ngọc Kinh ở đây cũng không hỏi. Lúc sau Phó Cổ Căng liền chưa từng nói một câu, bữa ăn hôm nay quá mức quái dị, Phương Đông Cảnh do dự, hỏi: “Không thể tưởng tượng được, ngươi thân là nhi tử của Phó gia, từ nhỏ liền được nuông chiều, thế nhưng cũng sẽ trồng rau a, còn lại trồng khá tốt.”
Hắn vốn ý là khen Phó Cổ Căng thật sự có thiên phú, lại không ngờ lời này ở trong tai Phó Cổ Căng nghe tới liền thay đổi ý nghĩa.
Như thế nào, nhận thấy được cậu khác thường, bắt đầu thay Hoàng Thượng thử cậu sao?
Phó Cổ Căng cười lạnh, buông chén đũa, nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-lanh-cung-trong-trot/876475/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.