Như Tiểu Lam được thái giám đưa về Thiên điện.
Thanh Mặc Nhan đang ngồi chơi cờ cùng với Hoàng đế, khi nhìn thấy nàng tiến vào, ánh mắt hơi lóe, từ trên xuống dưới tinh tế đánh giá nàng, hình như có chút không yên tâm.
Hoàng đế nửa thật nửa đùa nói: "Có người của trẫm đi theo nhìn chằm chằm, sao có thể để nha đầu kia chịu thiệt được."
Thanh Mặc Nhan vẻ mặt nghiêm túc: "Vi thần lo lắng nàng không hiểu quy củ, sợ đắc tội với quý nhân."
Khóe miệng Hoàng đế kéo ra một tia khinh thường: "Quý nhân? Ở trong cung này, ai là quý nhân chỉ trẫm mới có quyền định đoạt."
Ý ngoài lời, Hoàng đế đối với Như Tiểu Lam ít nhiều có bảo vệ, Thanh Mặc Nhan cúi đầu cảm tạ.
Hoàng đế sai người chuẩn bị một gian phòng thanh tịnh, mang theo Như Tiểu Lam đi vào trước, hắn để lại cho Thanh Mặc Nhan nửa bàn cờ. Thanh Mặc Nhan chú ý tới thế cờ Hoàng đế càng lúc càng loạn, sau một lúc, đến ngay cả Hoàng đế cũng không nhận ra được bản thân đã cầm nhầm quân cờ của Thanh Mặc Nhan.
Thanh Mặc Nhan không lên tiếng, bản thân Hoàng đế cư nhiên cũng không có phát hiện ra, cung nhân hầu hạ bên cạnh lại càng không dám lắm miệng, cho nên nửa bàn cờ đánh xuống, có thể nói là loạn thành một đoàn.
Thanh Mặc Nhan không nói một lời, yên lặng nhìn Hoàng đế bước vào phòng.
Thời điểm Như Tiểu Lam chuẩn bị sử dụng linh môi thuật, Hoàng đế liền đuổi tất cả mọi người ra ngoài, lúc này đây đến ngay cả Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-dai-ly-tu-lam-sung-vat/1486582/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.