Cũng thật buồn cười, mấy tiếng trước Đoàn Triết còn vô cùng tò mò người trong lòng Tô Dương là ai, lòng vòng cả nửa ngày mới biết không phải trước đây cậu vẫn luôn ghen với chính mình hay sao?
Đoàn Triết rầu rĩ không nói nên lời, vùi vào lồng ngực của Tô Dương.
"Em làm anh hơi khó thở."- Giọng nói của Tô Dương từ trên đỉnh đầu cậu truyền đến.
Đoàn Triết đành phải buông hắn ra, vẻ mặt bất mãn trừng mắt nhìn Tô Dương.
Thanh niên vừa mới khóc xong nên đôi mắt còn phiếm hồng, đôi môi lại đỏ ửng lạ thường.
Hiện tại liêm sỉ cũng đã ném đi rồi.
Mặt cũng mất rồi.
Khóc cũng đã khóc rồi.
Đoàn Triết không biết phải làm gì.
Tô Dương nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt trên khoé mắt của Đoàn Triết, "Chiều nay có lớp không?"
"Không có."- Có thể là do mới khóc xong nên giọng Đoàn Triết còn pha chút giọng mũi.
"Vậy buổi chiều cùng anh đến nơi này đi."
Tô Dương nói.
Mấy tiếng sau ——
Đoàn Triết đứng chờ trước một ngôi chùa nguy nga lộng lẫy, không nói nên lời.
Đây là lần đầu tiên Đoàn Triết thấy có người lại dẫn tới chùa hẹn hò, trong lòng phục sát đất.
Chùa này được gọi là chùa Lạc Bình, bên cạnh còn có một ao sen và một vườn hoa cải dầu.
Chính quyền gần đây phát hiện ra cảnh nước non hùng vĩ nơi đây nên quyết định biến chỗ này thành khu danh lam thắng cảnh. Tất nhiên hiện tại nơi này vẫn đang được xây dựng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-bac-dai-danh-nhau-voi-thanh-hoa/3514906/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.