6.
Ta vội vàng đốt một tấm linh phù, gọi nhị sư muội, tam sư muội và tiểu sư muội đến đây.
Trên linh phù chỉ viết một câu:
"Đại sư tỷ gặp nguy hiểm! Mau tới cứu mạng đi!”
Thế nhưng, ta đợi từ khi trời tối đến bình minh, đợi tiếp từ bình minh đến khi trời tối.
Không một ai đến.
Chỉ có ba tấm linh phù gửi đến chỗ ta, nội dung bên trong giống y hệt nhau.
"Đại sư tỷ, xin hãy dùng tình yêu và sự dịu dàng của tỷ cảm hóa hắn."
"Đại sư tỷ cố lên, ta tin tưởng tỷ."
"Đại sư tỷ là người giỏi nhất!"
Ta:
"......"
Ta nghi ngờ họ chỉ qua loa lấy lệ, ta có bằng chứng!
Thế rồi, ta còn xui xẻo hơn ta tưởng tượng.
Ban đêm gió mạnh, ngoài trời mưa to.
Mái nhà ở phòng của ta… bị dột.
Nhớ tới tấm linh phù mà nhị sư muội gửi đến, ta bắt đầu suy nghĩ về tính khả thi của nó.
Dùng tình yêu và sự dịu dàng cảm hóa ma quân...
Ta có thể làm được không?
Ta co mình ở cuối giường, quấn chăn suy nghĩ.
Ôi, mặc kệ, cứ đi trước rồi tính sau.
Ta khoác chăn, đẩy cửa phòng Kiều Ảnh ra.
"Tiểu Ảnh Ảnh, tỷ tỷ đến ngủ với ngươi nha."
Ta chờ ở cửa một lúc, mãi mà không có ai đáp lời.
Ha ~
Ta thở phào nhẹ nhõm, rón rén bước vào.
Căn phòng này ấm hơn phòng của ta rất nhiều, Kiều Ảnh nhỏ xíu nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-nuoi-mot-ma-quan/2935337/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.