15. 
Kiều Ảnh đang yên lặng bỗng nhiên trở nên nóng nảy. 
Hắn ôm đầu, đau đớn lăn lộn trên mặt đất, cả người bị bao trùm trong ma khí màu đen, nhìn qua cực kì doạ người. 
Ta kinh hãi: 
"Thế này là sao?" 
Minh Nguyên ngăn cản ta và tiểu sư muội, vẻ mặt nghiêm trọng: 
"Không đúng lắm..." 
"Tôn thượng! Ngài là ma quân! Ngài phải dẫn ma tộc chúng ta trở về thời kỳ vinh quang ngày xưa!" 
Một giọng nam thô kệch khó nghe vọng ra từ trong cơ thể Kiều Ảnh. 
Kiều Ảnh đập đầu xuống đất: 
"Không phải! Ta là Kiều Ảnh!" 
"Ngài là ma quân!" 
Giọng nói kia tức giận: 
“Người ở đây chưa từng thật lòng đối xử với ngài!" 
Kiều Ảnh giãy dụa đứng lên, tầm mắt hướng về phía ta. 
Hắn gằn từng chữ nói: 
"Ta không phải ma quân." 
"Ta không hề giết người!" 
............ 
Chúng ta nhìn cảnh tượng quỷ dị này, trong lúc nhất thời không ai nói gì. 
Ta túm chặt quần áo, nhìn hắn khó chịu như vậy khiến cho trái tim ta không ngừng thắt lại. 
"Trong cơ thể hắn là thứ gì vậy?" 
Minh Nguyên trầm giọng: 
“Là đại tướng dưới trướng Ma Quân Phượng Ảnh, Thanh Ma." 
"Trong trận chiến tiên môn bách gia giao đấu với Ma tộc, hai bên đều thương vong nghiêm trọng. Sau đó ma quân mất tích, Thanh Ma dưới trướng hắn cũng bị đánh cho tan tác, chỉ sót lại một ít nguyên thần chạy trốn đến đây." 
"Mấy năm nay, ta vẫn luôn đuổi theo nó." 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-nuoi-mot-ma-quan/2935315/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.