Mũi đao hạ xuống, Cận Lăng nhắm mắt lại chờ đợi cái loại cảm giác kinh khủng do kim loại đâm vào thân thể. Cái loại thanh âm đó vốn cũng không mấy đáng sợ, nhưng nếu phát sinh trên thân thể người mình yêu nhất, trơ mắt nhìn ái nhân bị mình giết chết như vậy, có thể nói là chuyện tàn nhẫn nhất trên thế giới.
Một hòn đá nhỏ bay qua như tia chớp, ngay lúc chỉ mành treo chuông đánh rơi kiếm trên tay Cận Lăng.
Kiếm lượn vòng vút lên trời cao, phản xạ ra hàn quang đáng sợ. Cận Lăng nắm lấy tay phải bị nội lực cường đại chấn đau.
Tại sao? Tại sao hắn làm cái gì cũng sai, làm cái gì cũng thất bại. Vốn tưởng rằng hy sinh bản thân thành toàn cho Bi Mạt, ai ngờ lại tạo thành hậu quả hôm nay? Hiện giờ khó khăn lắm mới tìm thấy hy vọng duy nhất cứu Bi Mạt, lại biến mất trên tay mình… Được rồi! Nếu trời bất dung họ, vậy cầu một cái chết vẫn có thể chứ?
Mà hiện tại, dù là muốn vậy cũng khó khăn như thế sao?
Kiếm vô lực rơi vào bụi hoa cách Cận Lăng không xa, Cận Lăng không quay đầu lại cũng biết là ai ngăn trở hắn.
” Tiền bối, nếu ngươi không muốn, cũng không có cách cứu chúng ta, tại sao hiện tại lại ngăn cản ta?”
Thanh âm Cận Lăng tuyệt vọng mà phẫn nộ.
” Thôi! Thôi!”
Thân ảnh lão giả bỗng nhiên xuất hiện trước mắt Cận Lăng, bất quá ánh mắt Cận Lăng vẫn dừng trên mặt Bi Mạt.
” Lão nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-noan-sang-nam-no/2429444/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.