Đem Bi Mạt an trí trong xe ngựa lót đệm chăn mềm mại, Cận Lăng để Bi Mạt gối đầu lên đùi mình, tránh cho xe ngựa xóc nảy động thương Bi Mạt. Từng đợt quát to của xa phu truyền đến từ ngoài rèm xe ngựa, tuấn mã cũng phấn chấn chạy như điên. Nhưng Cận Lăng lòng nóng như lửa đốt vẫn luôn vén rèm quan sát lộ trình.
Cảnh vật quanh xe lướt nhanh về phía sau, càng đến gần địa điểm, tâm Cận Lăng lại càng hỗn loạn. Bàn tay níu Bi Mạt liên tục chảy ra mồ hôi lạnh.
” Chúng ta sẽ ở cùng nhau đúng không? Ngươi sẽ không rời bỏ ta đúng không…”
Nước mắt lẳng lặng hoảng động theo nhịp xe, chảy xuôi xuống ngón tay hai người nắm chặt, băng lãnh chiếu rọi dung nhan tuyệt mỹ gần như tan vỡ…
Hai canh giờ không ngừng chạy, rốt cuộc đi tới dưới chân Thương Tuệ Sơn cách kinh thành không xa. Nhìn núi này cùng những vùng đồi thấp khác cũng không có gì khác biệt, lại ẩn giấu huyền cơ gì sao?
Sai xa phu và gia đinh trở về, thế ngoại cao nhân nhất định không thích nhiều người đến quấy rối.
Một mình dắt ngựa đi trên sơn đạo gập ghềnh, liên tục xem xét bản đồ, không phí công phu gì, Cận Lăng đã tìm được gian nhà tre. Chiếu theo cách thức lão thái y dạy, Cận Lăng gõ ba cái lên tảng đá, sau đó quỳ gối trước nhà chờ đợi thần y xuất hiện.
Két một tiếng, cửa nhà trúc run run mở ra, tựa hồ bất cứ lúc nào cũng có thể rớt khỏi bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-noan-sang-nam-no/2429442/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.