Bữa trưa cứ thế như vậy nhanh chóng trôi qua, hắn và y đi dạo hết cái kinh thành gốt cuộc cũng chịu trở về vương phủ cũng đã là xế chiều mất rồi
" Hôm nay vụ thật, cảm mơn người" thật ra đây là lần đầu Hàn Mẫn được dạo quanh kinh thành trước giờ y ngoài trừ trong phủ luyện võ thì chẳng được đi đâu cả, hôm nay có thể tự do đi khắp nơi y rất vui
" Vui đến như vậy, lần sau ta lại dẫn ngươi đi được chứ, bây giờ mau vào trong tắm rửa thay y phục chúng ta cùng dùng cơm " hắn xoa đầu y, đúng là vẫn còn rất trẻ con vậy mà hắn kiếp trước sao không biết người này có mặt đáng yêu đến như vậy cơ chứ
Hàn Mẫn rời đi hắn lập tức cho gọi Lý Nguyên
" Mọi thứ đã xắp sếp xong rồi đúng chứ" thái đpoj của hắn bây giờ so với bộ mặt ôn nhu lúc nãy là vô cùng khác biệt khiến người ta nhìn vào có chút sợ hãi
" Bẩm chủ nhân mọi thứ đã xong hoàn tất người cứ yên tâm"
" Được rồi ngươi và Bạch Viên cứ lui xuống nghỉ ngơi ngày mai chúng ta phải xuất phát sớm " hắn nói rồi đi vào bên trong, đi đến đầu giường hắn dở gối dậy bên dưới có một cái ngọc bội vô cùng tinh xảo
Đúng lúc này Hàn Mẫn cũng y phục mới chỉnh tề mà bước ra, nhìn thấy ngọc bội trên tay hắn đang cầm y lập tức giựt lấy, đây là ngọc bội của mẫu thân y mà
" Tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-no-nguoi-mot-kiep-tra-nguoi-mot-doi/2656034/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.