“Ca ca” Hàn Châu vừa thấy Hàn Mẫn lập tức nhanh chân tiến đến lại bị Hàn Mẫn kéo vào hẻm nhỏ
“Châu nhi đệ không sao chứ” Hàn Mẫn quan sát cậu một lúc rồi mới yên tâm
“Ta không sao, ca ca nơi này không thể ở lâu được” Hàn Mẫn gật đầu đồng ý sau đó đánh mắt qua Trình Minh Thạc hắn cũng hiểu ý liền quan sát xung quanh
“Bọn họ đã không còn ở đây, chúng ta trở về khách điếm” Trình Minh Thạc nói rồi dẫn đầu đi trước Hàn Châu và Hàn Mẫn đi theo sao cả ba nhanh chân lẻn vào dòng người trên phố mau chóng về khách điếm, lúc này Kim Tuấn Hạo vẫn đang lo lắng kiếm người chợt nhận thấy đám người của Hàn phủ hắn liền núp đi, nhìn bọn họ có lẽ vẫn chưa tìm được Hàn Châu hắn cũng yên tâm một phần nào sau đó tiếp tục đi tìm cậu, cuối cùng sau một lúc tìm lâu hắn cũng đành trở về khách điếm mong rằng Hàn Châu đã ở chỗ Hàn Mẫn rồi
Đúng như hắn đoán, Hàn Châu đang ở chỗ của Hàn Mẫn nhưng bây giờ hắn đã thay nam trang ra trở thành một mỹ thiếu niên so với Hàn Mẫn là không thua không kém
“Ngươi chạy đi đâu là ta lo lắng muốn chết vậy tiểu tử thối này” Kim Tuấn Hạo mặc dù mắng cậu nhưng trong lòng đã yên tâm hơn rất nhiều rồi
“Là do huynh đi chậm không đuổi kịp ta không phải lỗi của ta” Hàn Châu nói
“Đệ cũng thật giỏi đấy chuyện lớn như vậy lại dám giấu ta, nếu lần này không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-no-nguoi-mot-kiep-tra-nguoi-mot-doi/2656004/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.