Cả hai người trở về vương phủ đã là khi không còn ánh mặt trời, Trình Minh Thạc vì còn có công vụ cần xử lí nên cùng với Lý Nguyên đến thư phòng giải quyết, Hàn Mẫn thì ở trong phòng dặn dò Bạch Viên
“Bạch Viên ngươi biết Hàn Yến không phỉ tỷ tỷ ruột của ta đúng không”
“Bẩm chủ tử, thuộc hạ biết được từ 3 năm trước” ngày đó hắn là vô tình nghe Hàn lão tướng nhân và phu nhân nói về việc Hàn Yến đã đến tuổi cập kề nên muốn tìm một công tử con nhà quan hoặc trong các vị phó tướng tướng quân có người nào còn trẻ mà xuất sắc để gả nàng đi nhưng Hàn lão tướng quân không đồng ý vì nàng ta không phải là con của chính thất không những vậy còn không nằm trong gia phả Hàn gia làm sao có được vinh quang gả cho tướng quân hay quan lại triều đình được
“Tại sao lại không nói cho ta biết”
“Bẩm chủ tử, thuộc hạ vì biết người coi Hàn Yến là tỷ tỷ mà người yêu quý nhất với đây là chuyện mà Hàn lão tướng quân cùng phu nhân không muốn nói cho chủ tử biết ta đương nhiên cũng sẽ không nói” Hàn Mẫn biết Bạch Viên là có ý tốt nhưng y vẫn cảm thấy Bạch Viên vẫn còn quá nhiều thứ khiến y không an tâm
“Ngươi đi theo ta cũng đã được mười năm, Bạch Viên ta còn điều gì chư biết về ngươi” Hàn Mẫn nhìn Bạch Viên ánh mắt đầy vẻ khó hiểu cùng một chút bất cần, y chính là không biết được gốt cuộc người bên mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-no-nguoi-mot-kiep-tra-nguoi-mot-doi/2655730/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.