“Ta thật không ngờ được Hàn Yến lại có gan như vậy có thể hiểu nàng ta đã ấp ủ chuyện này từ lâu”
Trình Minh Thạc đồng ý với suy nghĩ này của Hàn Mẫn, Hàn Yến chắc chắn đã lên kế hoạch chuyện này từ lâu, nàng ta ngay từ nhỏ đã có cái suy nghĩ này khi nói dối việc là nàng cứu hắn
“Mẫn nhi, lúc nhỏ ta té xuống hồ là do ngươi cứu hay sao”
Hàn Mẫn nhìn hắn sao đột nhiên lại nhắc lại chuyện lúc nhỏ
“Là ta đã cứu người nhưng lúc đó Hàn Yến bảo ta mau đi thay y phục sợ ta bị cảm lạnh…”
Hàn Mẫn lập tức ngưng lại sao đó nhìn Trình Minh Thach thấy hắn gật đầu, y lập tức hiểu ra được thì ra Hàn Yến đã cố ý đẩy y đi để tranh công việc cứu hắn bởi vậy sau đó tại sao Trình Minh Thạc và Hàn Yến lại thân thiết như vậy
“Đúng như ngươi nghĩ, Hàn Yến đã nói là nàng ta cứu ta, cho nên ta vì cảm kích nàng ta mà đến Hàn phủ đều là gặp nàng ta trước tiên cũng như muốn cưới nàng ta làm thê tử”
“Người làm sao biết được là Hàn Yến nói dối”
“Là lúc ở kinh thành khi nhị ca nói với ta rằng hắn thích Y Linh vẫn không sớm bằng Mẫn nhi thích ta, nhưng ta nhớ lúc ta gặp ngươi lúc đó là ở trên triều vào hai năm trước”
Hàn Mẫn nghe đến đây lập tức không khỏi nghĩ lại, y là từ lần đó mà đã để ý đến Trình Minh Thạc, luôn âm thầm dõi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-no-nguoi-mot-kiep-tra-nguoi-mot-doi/2655681/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.