Một canh giờ sau rốt cuộc Hàn Mẫn cũng thành công sinh hạ hai hài tử
“Chúc mừng vương gia là hai nam tử khoẻ mạnh”
Trình Minh Thạc chỉ gật đầu để Tố My cùng Lam Y Ngọc chăm sóc hai đứa trẻ, hắn quan tâm bây giờ là Hàn Mẫn, y voi cùng xanh xao yếu ớt, nếu sinh hài tử mệt như vậy hắn đã không để y sinh
“Mẫn nhi y sao rồi”
Hàn Châu lắc đầu, mặc dù sinh sớm nhưng một tháng nay Hàn Mẫn đều do Hàn Châu chăm sóc cho nên sức khoẻ không ảnh hưởng nhiều chỉ cần tịnh dưỡng vài hôm, có điều Hàn Mẫn trong lúc sinh hài tử mất khá nhiều máu cho nên nhìn vô cùng xanh xao
“Ca ca huynh ấy không sao chỉ có điều ta nghĩ ngài nên điều tra việc bà mụ biến mất ta không tin cả cái Vân Phong không tìm ra bà mụ nào”
Trình Minh Thạc gật đầu, hắn làm sao không biết được là có kẻ giờ trò nhưng hắn vẫn không đoán được là ai biết Hàn Mẫn mang hài tử, từ lúc mang hài tử ngoài trừ vương phủ ra Hàn Mẫn chưa từng bước chân ra ngoài, nhưng người trong vương phủ đều không có cái gan mà phản bội lại hắn chỉ có chắc chắn có người đã biết được chuyện
“Ngươi cứ yên tâm chuyện hôm nay ta không bỏ qua”
“Ta tin người, ta đến chỗ của mẫu thân xem xem hai tiểu hài tử có khoẻ hay không, ngươi ở lại với ca ca đi”
Trình Minh Thạc thật cảm ơn ông trời vì đã cho hắn được sống lại để chuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-no-nguoi-mot-kiep-tra-nguoi-mot-doi/2655658/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.