Tô Quân chậm rãi đi tới, đám yêu quái trên khán đài nhìn ra được đây chỉ là một người bình thường đều chán nản đặt ly rượu xuống. 
Khi Tô Quân bước vào sàn đấu cậu có thể nhìn rõ toàn bộ khung cảnh của sân thi đấu. 
Đối với những người tử tù, con đường dài và hẹp đi lên sàn đấu chính là trở ngại đầu tiên. 
Lối đi giống như một cây cầu độc mộc găm đầy những con dao, lưỡi dao lóe lên tia sáng sắc bén, trên đó còn bôi một thứ thuốc màu xanh không biết là thuốc gì. 
Bên cạnh là vực sâu vạn trượng. 
Nhìn về phía bên kia, người bị yêu quái điều khiển đang bước vào sân đấu từ một lối đi khác. 
Con đường đi rất suôn sẻ, không gặp bất kỳ trở ngại gì. 
Con quái vật bò vào sàn đấu, thân người uốn cong như một con báo, miệng phát ra tiếng gầm gừ, nhìn hai đối thủ phía đối diện. 
Có vẻ nó đang nghĩ thịt của ai mềm hơn. 
Những tên yêu quái trên khán đài muốn nhanh chóng kết thúc trận thi đấu nhàm chán này, liên tục la ó: 
"Ném tên oắt con đó xuống vực đi!" 
Nháy mắt, hai lối đi không hề liên quan đến nhau lập tức được kết nối với nhau. 
Cậu bé bị yêu quái điều khiển, đôi mắt vô hồn, lảo đảo bước về phía Tô Quân. 
Tô Quân bị núi kiếm bị bao vây phía trước và phía sau, bên cạnh là một vực sâu không thấy đáy. 
Tô Quân chỉ đứng yên chờ cậu bé đi tới, không trốn tránh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-nguyet-lao-khong-lam-nua/3418427/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.