Để tránh cho bọn yêu quái phát hiện ra điều bất thường, Tô Quân chỉ đành liếc nhìn Lục Việt đã cải trang thành lính canh, còn giả vờ mình có thâm thù đại hận với hắn. 
Cậu nhẹ giọng hỏi: 
"A Việt, anh vào bằng cách nào vậy?" 
"Anh đi tìm Lục..." 
Lời còn chưa nói xong, tên lính canh chịu trách nhiệm phát thẻ đồng dường như đã phát hiện ra gì đó. 
Hắn bước tới, tiếng giày ma sát trên mặt đất đập vào màng nhĩ mọi người. 
Nhưng khi lên tiếng, giọng nói lại nhuốm vẻ lo lắng: 
"Sở trưởng, thời gian để xe tù vào trong có hạn, không nên chậm trễ nữa." 
Tên lính canh ngẩng đầu lên, khuôn mặt mang mặt nạ sắt đó chính là Sở phó Trần. 
Lục Việt gật đầu: "Được." 
Hắn quay đầu dặn dò Tô Quân. 
"Tiểu Quân, em vào trước, anh sẽ theo ngay sau." 
Tô Quân ngẩng người, sau đó rơi vào trầm tư. 
Chẳng lẽ tất cả lính canh trong đấu trường này đều đã bị thay thế thành người của sở Giám Phạt? 
Giống với những chiếc xe trước, Sở phó Trần ném vào trong một chiếc thẻ đồng, nhưng lần này lực ném đã nhẹ đi nhiều. 
Ngay khi tấm thẻ đồng rơi vào xe ngựa, chiếc xe như được kích hoạt cơ chế tự động, chầm chậm tiến vào đấu trường. 
Chiếc xe ngựa cuối cùng là chiếc xe chở Lọng Dự. 
Long Dự cho dù có đeo gông ở cổ cũng không chịu ngồi yên, nó giả vờ nghiêm chỉnh chào hỏi Lục Việt: 
"Xin chào, Sở trưởng Lục." 
"Ngài đến đây 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-nguyet-lao-khong-lam-nua/3415827/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.