Sau khi Lục Việt tắm rửa thay quần áo xong, hắn kéo tay áo nhìn đồng hồ, kim giờ đã chỉ đến số 10. 
"Tiểu Quân, chúng ta có đi xem phim nữa không?" 
Tô Quân mệt mỏi lắc đầu, kế hoạch ban đầu của họ vốn dĩ không có mục xem phim. 
Hơn nữa, vừa rồi cậu bay như gió từ phòng ngủ ra phòng khách đến 2 lần đã có thể so sánh với bộ phim hành động đặc vụ siêu nhiên gay cấn có quy mô lớn "Nguyệt Lão is watching you". 
Lục Việt vừa nghĩ đến Phỉ Dung nói với Tô Quân một câu "Tôi quay về đợi cậu" liền không muốn để cậu đi. 
Hắn nhẹ giọng hỏi: "Muộn như vậy rồi, hay là cậu ở lại đây một đêm đi?" 
Tô Quân đang ỉu xìu trên sofa đột nhiên ngồi thẳng lưng, tinh thần phấn chấn nói: 
"Không cần đâu, tôi phải về nhà thu dọn đồ đạc." 
Nhưng nghĩ đến việc Phỉ Dung ở cùng phòng với mình, Tô Quân liền đau đầu. 
Cậu không quen vị cựu Sở trưởng sở Chưởng Mệnh này nhưng Phỉ Dung hôm nay lại đối xử với cậu như đã quen biết mấy trăm năm, thực sự khiến cậu khó chống đỡ. 
Tô Quân hạ quyết tâm vừa về đến nhà sẽ chui tọt vào phòng, cố gắng không ra ngoài phòng càng nhiều càng tốt. 
Tránh việc chạm mặt Phỉ Dung. 
Mấy giây sau khi Tô Quân trả lời, Lục Việt bắt đầu suy nghĩ xem làm thế nào để Tô Quân rời khỏi căn hộ mà Tô Quân đang ở với Phỉ Dung. 
Hắn lấy ra một chiếc áo khoác, đau lòng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-nguyet-lao-khong-lam-nua/2433693/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.