"Thì ra là cáo vẫn luôn âm thầm giúp đỡ sói, nhưng vì sói quá ngang ngược chưa từng hay biết. Nghe cáo tự mình thừa nhận, nó mới hối hận từ trước đến nay luôn đối xử không tốt cáo."
"Sau đó thì sao?" A Ngưu chớp chớp mắt hỏi.
"Sau đó..." Thẩm Xuyên không biết nghĩ đến gì mà cười cười, xoa đầu A Ngưu rồi nhẹ nhàng nói: "Sau đó cáo và sói mãi mãi trở thành đôi bạn tốt."
"À..." Tiểu Hạ thốt lên: "Vậy ý của câu chuyện này là muốn nói, sau này đối xử tốt với ai không nên giữ trong lòng đúng không?"
"Đúng rồi." Thẩm Xuyên khẽ liếc nhìn về phía Huyền Mặc, trong lòng dâng lên cảm giác ấm áp, đôi mắt cũng vì thế mà tràn đầy tình ý nói: "Sau này dù thích ai cũng nhất định phải nói ra, biết đâu đối phương cũng thích mình..."
Trò chuyện cả buổi tối, cuối cùng ba đứa trẻ cũng ngáp ngắn ngáp dài rồi gục đầu xuống ngủ. Thẩm Xuyên nhìn hai tỷ muội Tiểu Thanh và Tiểu Hạ, tuy còn bé nhưng ngũ quan rõ nét, lớn lên nhất định sẽ trở thành một tuyệt sắc giai nhân.
Trước kia không có gia đình cũng từng nghĩ đến mình mà có anh chị em thì thật tốt. Lớn lên rồi lại ước sau này lấy vợ nhất định sẽ sinh thật nhiều đứa con kháu khỉnh, nghĩ đến đây Thẩm Xuyên không khỏi mỉm cười nhìn sang Huyền Mặc.
A Ngưu nằm trên đùi lâu có chút mỏi Thẩm Xuyên hơi nhích người một cái. Từ lúc nói ra câu kia Thẩm Xuyên lại bỏ Huyền Mặc một bên, không cần nhìn cũng biết hắn lại chẳng vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-nguyen-vi-nguoi-ma-hoa-thanh-quy/883329/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.