Một chưởng đẩy lui cả hai người, không còn ai dám nhào lên tấn công Diệp Sở nữa. Mãi tới lúc nhìn thấy hắn xông vào trong huyệt động thì bọn người này mới tỉnh người quát lớn: “Mau trở về thôn trang mời cường giả trong tộc truy sát hắn!”
Diệp Sở đương nhiên không quản bọn kia nghĩ gì, chui tọt vào trong rừng rậm. Trốn vào trong đó thì cho dù xuất hiện cường giả ‘nuốt tinh hoa nhật nguyệt’ thì hắn cũng không hề sợ. Trong rừng rậm bát ngát thế này muốn tìm một người thì chẳng khác gì mò kim đáy bể.
Diệp Sở tìm kiếm một khoảng rừng rậm rạp ẩn thân vào, tâm thần dung nhập vào trong nguyên linh của bản thân. Hắn vừa luyện hóa chân nguyên nên chỗ tốt không đếm xuể, nếu không chịu khó tiêu hóa thì sẽ lãng phí vô cùng.
Đại tu hành giả là ai? Có thể nuốt tinh hoa nhật nguyệt, người người ngưỡng mộ, có thể dung hợp với linh khí thiên địa làm một. Nhân vật như thế thì tuyệt đối được người thường nhìn lên ngưỡng mộ, dù cho Tu hành giả nào cũng đều vô cùng sùng bái.
Tinh hoa nguyên linh do nhân vật như vậy để lại hiển nhiên vô cùng quý báu. Diệp Sở có thể luyện hóa nguyên linh ấy thành chân nguyên thì không khác gì có một Đại tu hành giả trợ giúp hắn tu luyện, hơn nữa còn tôi luyện nguyên linh từ gốc nên càng hiệu quả hơn. Cảnh ngộ như thế luôn khiến Tu hành giả điên cuồng muốn có được, và lúc này Diệp Sở được dịp trải nghiệm.
Tâm thần Diệp Sở nhập vào trong nguyên linh, cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ngu-thien-kieu/874726/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.