Cánh tay Diệp Sở đánh lên tảng đá lớn khiến nó nổ nát trong nháy mắt, đá vụn bạo liệt ra bốn phía. Cự thạch vốn đang chắn đường Diệp Sở trong nháy mắt bị đánh nát bấy.
Từ cánh tay Diệp Sở tuôn trào ra một luồng lực đạo mang theo ý cảnh vô biên, nhẹ nhàng đánh cho tan nát hết thảy chướng ngại vật.
"A..."
Bị vô số đá vụn bắn phá, từ phía sau cự thạch bỗng có tiếng kêu thảm thiết vang lên. Tu hành giả điều khiển cự thạch lập tức bị giết chết ngay tại chỗ.
Lực lượng cuộn trào ầm ầm công phá, ý cảnh tuôn trào như thế chỉ có đại tu hành giả tài năng mới có thể thi triển được, uy lực một kích này cũng đã tương đương với lực công phá của đại tu hành giả.
Không chỉ Đàm Diệu Đồng ngơ ngác đứng chôn chân tại chỗ, mà ngay cả Diệp Sở cũng khó tưởng tượng nổi. Ban đầu hắn chỉ biết mình cần phải phát tiết lên cự thạch, nhưng không ngờ lại tạo ra một lực đạo xung kích mạnh mẽ đến như vậy.
Diệp Sở nhìn thoáng qua cánh tay đã khôi phục, không nhịn được hít sâu một hơi. Hắn thầm nghĩ thân pháp của Lão phong tử này quả nhiên là xài được, nhờ nó mà lực lượng trùng kích trong cơ thể mới thoát ra ngoài, bằng không là lần này mình chết chắc!
Diệp Sở cảm giác được ý cảnh trên cánh tay sau khi tuôn trào ra thì toàn thân đã khôi phục lại sự minh mẫn, Nguyên linh chân nguyên cuồng bạo biến mất tăm mất tích, thay vào đó là khí tức ôn hòa của Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ngu-thien-kieu/874725/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.