Bởi vì không biết Cù Đông Trần đã đi nơi nào, hắn cũng lười trở về tiểu khu nơi hai người ở, kết quả ngủ thẳng đến nửa đêm, lại nghe thấy một trận gõ cửa táo bạo.
Lệ Thâm sửng sốt một chút, mới đi ra mở cửa.
“Cậu có bệnh phải không, hơn nửa đêm còn chạy đến?” Lệ Thâm nhìn người trước mặt, thiếu chút nữa nhịn không được đi đánh hắn, kỳ thực một khắc trước khi cánh cửa vang lên hắn cũng đã ý thức được, vào giờ này, ngoại trừ tên điên Cù Đông Trần thì sẽ không có ai đến.
Cù Đông Trần mặc một cái áo jacket màu đen, quần cũng màu đen, mi phong lạnh lẽo, cả người lộ ra khí tràng mạnh mẽ mà trầm thấp.
Hắn đứng đó mắng Lệ Thâm vài câu, đợi hắn mắng đủ rồi, lại đưa một thân phong tuyết đến gần hôn Lệ Thâm một chút.
Lệ Thâm nháy mắt sửng sốt.
Cù Đông Trần cũng đã vòng qua hắn đi về phía phòng ngủ.
Phòng này là Lệ Thâm mua lại, Cù Đông Trần đã tới mấy lần, cũng quen cửa quen nẻo, tự giác đi tới phòng ngủ của mình đóng cửa phòng.
Lệ Thâm chỉ cảm thấy đầu nổ đau.
Người này đến cùng là có tật xấu gì đây?
Cửa ải cuối năm, đội điều tra kinh tế mặc dù không bận rộn bằng các chi đội khác, nhưng cố tình vẫn có đống lớn tổng kết cần phải viết, Lệ Thâm sáng sớm đem tổng kết cuối năm của mình dán lên, buổi chiều bị đội trưởng bọn họ phái đến phía trên tiến hành công tác hội an toàn sản xuất, mơ mơ màng màng ở trong phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-nghi-mot-dang-noi-mot-neo/81768/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.