*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sáng sớm ngày thứ bảy* Cù Đông Trần liền gọi điện cho Lệ Thâm, nhưng bởi vì Lệ Thâm chỉ để chế độ rung, cho nên đợi đến khi hắn tỉnh lại xem thời gian mới nhìn thấy cuộc gọi nhỡ trên di động.
* Đoạn này tui cũng k hiểu sao chương trước tác giả bảo là thứ sáu đến chương này lại thành thứ bảy, thôi kệ chắc bả nhớ nhầm đó mà (っ=ˆヮˆ=)っ ~ ♥
Ban đầu hắn vẫn chưa phản ứng kịp tại sao Cù Đông Trần lại chủ động gọi điện thoại cho mình, ngây người một lúc mới nhớ đến hẳn là hẹn hắn ăn cơm, bởi vì đêm trước bọn Tự Hải Trương Thư Thần nói muốn cho hắn nếm thực tiễn, mấy người luân phiên nhau cuối cùng chuốc cho hắn quá chén, cho nên đầu óc hắn đến bây giờ vẫn còn chưa tỉnh táo.
Hắn nhìn thấy trong hòm thư weichat có động tĩnh, nhấp vào xem liền nghe thấy Tự Hải đang gào khóc thảm thiết ở bên kia, “Tối qua tôi một đêm không ngủ đó các đồng chí, ói nguyên một đêm đó, hiện tại đang ở bệnh viện chuyền nước đây này, cái gì gọi là đả thương địch thủ tám trăm tự thương hại mình một ngàn, rốt cục tôi cũng biết được rồi…”
Lệ Thâm nằm trên giường không tiếng động nở nụ cười, lại nghe Trương Thư Thần đầu bên kia nói, “Ai kêu cậu tối qua trâu bò như vậy muốn cùng Thâm ca xuy bình*, bọn tôi cản cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-nghi-mot-dang-noi-mot-neo/2244649/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.