Chương trước
Chương sau
Sáng sớm mùa thu,
Trời xanh nắng ấm, vạn dặm không mây.
Khí trời mát mẻ kết hợp với những tia nắng dịu nhẹ để mọi người đều cảm thấy dễ chịu khoan khoái vô cùng.
Nhà có việc vui Tống lão gia còn là càng thêm vui vẻ, từ sáng đến giờ thằng này luôn phải ngoác mồm ra cười, bây giờ có lẽ cũng sắp đến mức bị sái quai hàm rồi.
Hôm nay là ngày Tống đại quan nhân chính thức nhập trạch nhà mới. Trải qua 2 tháng xây dựng, hắn tân gia tại Hắc Thiết Trại cuối cùng cũng đã tại mấy hôm trước tất cả hoàn công.
Hiện tại nơi này nhiên không thể dùng cái tên Hắc Thiết Trại vừa xấu vừa nồng đậm mùi thổ phỉ như trước kia nữa. Trải qua suy tính sau Tống Khuyết liền quyết định đặt tên mới cho nó gọi là Thanh Sơn Biệt Viện, nơi ngọn núi vô danh bây giờ cũng vinh quang có cái tên chính thức là Thanh Sơn, bên ngoài kia đã được người cắm bia đồng thời báo lên ghi vào sách địa chính của quan phủ.
Trải qua Tả thần côn bấm chỉ tính toán chọn ngày hoàng đạo sau, hôm nay Tống gia quyết định dâng hương làm lễ nhập trạch.
Vốn hắn cũng không có mời ai, chỉ là gọi lên Vân Hi, Lý Tín, Chung Hồng, Ngô Diệc mấy người thân cận như vậy đến thăm thú tân gia, cùng nhau ăn một bữa cơm thân mật mà thôi. Làm sao đến tầm cỡ như Tống Khuyết bây giờ, hắn nhất động nhất tĩnh dù là nhỏ nhất cũng luôn được mọi người quan tâm chú ý.
Linh Giang Quận đệ nhất cao thủ, ẩn ẩn có xu hướng trở thành Linh Giang bá chủ Tống đại quan nhân chuyển nhà tự nhiên sẽ không phải là một việc nhỏ.
Vì vậy đám kia thần thông quảng đại giang hồ lão bánh quẩy có thể nói là thi triển hết các thủ đoạn thần thông để nghe ngóng chờ đợi ngày này đâu.
Tống gia không mời đó là việc của Tống gia, nhưng bọn hắn cũng không dám mất lễ nghĩa mà không chút nào bày tỏ. Thế nên từ sáng sớm đến giờ, người đến Thanh Sơn hạ lễ chúc mừng có thể nói nối liền không dứt, ngay cả Linh Giang Thành bên kia Thái Thú Dương Tư Nghiệp vì tị hiềm bản thân không tự đến được nhưng cũng cử thân tín đến cho hắn chúc mừng, những người khác vậy thì càng đừng nói.
Cuối cùng dù muốn hay không muốn, Tống Khuyết vẫn phải sai người vội vàng chuẩn bị tiệc rượu để đón tiếp những vị khách nhân nhiệt tình quá mức này.
“Diệc ca, ngươi cuối cùng cũng đến! Quan huynh, Từ huynh, Ngọc Nương, dạo này còn tốt chứ?”
Đang mệt mỏi tiếp khách Tống gia thấy mấy bóng người tiến đến liền hai mắt sáng lên. Dặn dò lão Nhiếp mấy người thay mình chiếu cố khách nhân sau, bản thân hắn còn là hướng bên này 4 người niềm nở đi qua.
“Ha ha, A Khuyết, chúc mừng tân gia đại cát! Ngọc Nương nàng không tìm được quà ưng ý nên mới phải chậm chễ lâu như vậy.”
“Tống thiếu, tân gia đại cát!”
Trừ Ngô Diệc, còn lại 3 người đều không dám thất lễ, vội vàng quy củ chắp tay khom người cho hắn kính mừng.
Theo càng ngày uy thế càng tăng, những người khác đối với mình cố ý trở nên kính sợ xa cách một chút Tống Khuyết thấy nhiều cũng quen, cũng không làm sao để ý, vẫn nhiệt tình kéo theo mấy người đi vào.
“Từ huynh, Ngọc nương, làm sao các ngươi không đi cùng với Từ bá phụ bọn hắn?”
“Hừ hừ, đi cùng một đám lão đầu thì có gì vui, cả ngày chỉ biết nói chuyện công việc. Tống công tử, nếu không để ta mời thêm mấy vị bằng hữu đến cho ngươi mừng nhà mới. Bọn họ đối với Nguyệt Khuyết Các Các chủ chính là ngưỡng vọng đã lâu đây.”
Đậu má!
Cái nha đầu này gọi “mấy vị bằng hữu” có lẽ dùng đơn vị hàng trăm tính toán mới được. Nho nhỏ Thanh Sơn là không đủ để nàng dày vò đâu, Tống đại quan nhân quá sợ hãi vội vàng nháy mắt cho lão Ngô tìm chuyện lướt qua đề tài mẫn cảm này rồi sau đó tìm cách đem vị này tổ tông bàn giao cho nàng lão tía.
Vẫn là để Thiết Phi Long vì minh nữ nhi mà đau đầu đi thôi.
...
Thanh Sơn Biệt Viện,
Dẫn lão Ngô mấy người đến chỗ Từ Thanh, Ngô Thiên, Thập Thủ Hằng tam lão, cùng bọn họ vui vẻ trò chuyện một hồi Tống Khuyết lúc này không thể không trước hết cáo lỗi, nhường cho Nhiếp Phong thay mặt tiếp đãi, bản thân mình còn là ra hướng đại môn chào đón một vị khách quý.
“Vu huynh, ngươi bận bịu trăm công nghìn việc còn tốn thời gian đến chúc mừng, thật sự để tiểu đệ thụ sủng nhược kinh.”
Đến người chính là Vu Ngọc Đức, lão Vu tự tay đưa cho hắn một hộp quà sau liền cười lớn nói:
“Tống huynh, tân gia đại cát! Bằng vào chúng ta hai nhà quan hệ, ngươi khánh thành nhà mới cái này việc trọng đại nếu tại hạ còn không có mặt thì thật sự không thể nói nổi rồi.”
“Ha ha, Vu huynh khách khí, chư vị mau mời vào!”
Đưa lễ mừng cho hạ nhân cất đi, Tống Khuyết liền niềm nở dẫn đường mời lão Vu tiến vào trong khách sảnh.
Vu thiếu lần này đến còn là dẫn theo mấy người, nhìn cách ăn mặc thường phục vậy hẳn sẽ không phải Lục Phiến Môn bộ khoái mà là Vu gia người. Mục đích có lẽ không chỉ đơn thuần là mừng tân gia như vậy, Tống Khuyết trong lòng cũng có suy đoán nhưng cũng không vội mở miệng hỏi mà vẫn vui vẻ cùng thằng này trên trời dưới đất trò chuyện.
“Tống huynh, nơi này non xanh nước biếc, không khí lại trong lành tươi mát. Thật sự là một chỗ bảo địa để dưỡng người.”
“Chỉ là hơi hoang vu một chút, đôi khi muốn làm gì cũng khá bất tiện.”
“Ha ha, được cái này thì mất cái kia, Tống huynh ngươi không thể quá tham lam.”
Cứ thế dẫn Vu gia đoàn người đi thăm thú một phen sau, đợi đến một góc khuất không ai để ý, Vu Ngọc Đức mới kín đáo kéo hắn ra nói nhỏ:
“Tống huynh, không dám giấu diếm, lần này đến ngoại trừ thăm ngươi nhà mới, tại hạ còn có chuyện muốn nói.”
Không ngoài dự đoán, Tống Khuyết tuỳ ý gật đầu ý bảo mời hắn tiếp tục:
“Vu huynh mời nói!”
“Là thế này, chúng ta Cự Kình Thương Hội tại bên Nam Hải quận bên kia xảy ra chút chuyện, Thanh thúc cần đích thân chạy qua xử lý một chuyến. Vì thế lần này đi Cự Mộc thành hắn không thể tiếp tục hộ tống.
Chuyến này ta mang theo 4 vị này chính là Cự Kình Thương Hội môn khách, đều là Lục giai tột cùng hảo thủ, bọn hắn sẽ thay Thanh thúc bảo hộ chuyến hàng này. Tống huynh ngươi bên này phiền cũng sắp xếp thêm một chút nhân thủ để đảm bảo vạn vô nhất nhất.”
Quả nhiên, việc xấu vẫn là xảy ra.
Đây chính là âm mưu trước đó Trầm Sinh đã nhắc qua cho hắn. Vốn nghĩ hiện lão Trầm đã qua bên này, kế hoạch cũng coi như bị lộ rồi thì bên kia lão Đỗ có thể yển kỳ tức cổ. Nhưng cuối cùng việc là vẫn sẽ tiếp tục xảy ra, hoặc là nói đến giai đoạn này, Đỗ Như Hối đã không thể tiếp tục tả hữu được sau màn hắc thủ ý chí.
Chuyện này nghiêm ngặt nói lên cũng không phải là Đỗ Như Hối định giở trò mờ ám gì với Tống gia, thằng này chỉ là ở giữa châm ngòi thổi gió xúi giục mà thôi.
Tất cả nguyên nhân cũng là do thương đạo mới mở của Nguyệt Khuyết Các với Cự Mộc Thành.
Trước đó, toàn bộ Dương Nam này đầu mối làm ăn cùng với trong Thập Vạn Đại Sơn Bách Tộc người đều là thông qua con đường bên Nam Hải quận, do Huyết Thủ Báo Khánh Châu chưởng khống. Mọi giao dịch đều cần kẻ này ưng thuận mới có thể tiến hành, nếu không ra giá để hắn vừa ý thì ngay cả quyền thế như Vu gia cũng phải bó tay toàn tập.
Nhưng bây giờ mọi chuyện lại khác, có Tống Khuyết bên này con đường, Huyết Thủ đã không thể giữ vững vị trí độc tôn như trước.
Mặc dù hàng tháng Nguyệt Khuyết Các hạn ngạch chỉ có 10 thuyền hàng ít ỏi, so với bên Nam Hải Quận không đáng là bao nhưng ít nhất đây đã là một đột phá khẩu, để mọi người thấy được chuyển cơ. Rất nhiều thương hội, lái thương cũng đang lặng yên dõi mắt chăm chú quan sát bên này tình hình phát triển. Chỉ cần Tống đại quan nhân tìm cách nới rộng được hạn ngạch, đảm bảo lập tức nhân gia sẽ chen nhau đạp phá cánh cửa đến Thanh Hà mà cầu hợp tác cùng hắn.
Nguy cơ xuất hiện, đồ ăn trong mâm của mình lại bị người cướp đi, Báo Khánh Châu tất nhiên cực không hài lòng. Nhưng cho hắn 10 lá gan thằng này cũng không dám đi tìm Thiên Độc Tông hay Cự Mộc Thành Thành chủ Đinh Tấn Dũng ý kiến. Chính vì thế thân cô thế cô Tống lão gia tự nhiên trở thành cái đích tốt nhất để Báo ca phát tiết rồi.
Thằng chó này lại dám hổ khẩu đoạt thực. Báo ca tuy không phải hổ nhưng dám coi hắn thành HelloKitty là không được rồi.
Nhất là hiện nay Nguyệt Khuyết Các còn chưa chính thức gia nhập Cửu Giang Minh, làm việc lên cũng không cần cố kỵ nhiều như thế.
Vì vậy, trải qua lão Đỗ châm ngòi thổi gió, Huyết Thủ lúc này chính là đang chiến ý tràn đầy, rất nóng lòng dạy dỗ người nào đó một bài học nhớ đời.
Kế hoạch đám gia hoả này định ra rất đơn giản, chính là cho người đến cướp toàn bộ thuyền hàng của Tống Khuyết, không cho hắn tiếp tục thông thương vào trong Thập Vạn Đại Sơn thôi.
Giết người phóng hỏa kim yêu đái, thủy tặc xuất thân Báo Khánh Châu làm việc chính là như thế đơn giản thô bạo.
Tất nhiên, bây giờ đã theo lão đại ca Ma Chấn Hùng tẩy trắng sang làm chính thống buôn bán, vinh quang trở thành Cửu Giang Minh một thành viên lão Báo dù muốn hay không cũng cần tuân thủ một chút quy tắc luật chơi.
Để hắn đi đồ gia diệt bang, trắng trợn tấn công Nguyệt Khuyết Các là thằng này tuyệt đối không dám. Đối phương sẽ cho người giả làm giặc cướp âm thầm tập kích thương thuyền trên đường đi, còn khi nào, ở đâu động thủ thì ngoài Huyết Thủ sẽ không ai biết được.
Nhưng qua tháng 8 này, Tống khuyết cũng sẽ gia nhập Cửu Giang Minh. Có Minh ước ràng buộc cùng Triệu Tinh Thần vị này quốc dân nhạc phụ bảo kê, Báo Khánh Châu hẳn là sẽ không ngu tại thời điểm đó ra ngoài gây chuyện.
Vì thế có thể thể khẳng định, chuyến hàng tháng 8 này chính là cơ hội tốt nhất để Báo ca xuống tay.
Quả nhiên, bây giờ đối phương còn tìm cách đưa Vu Đại Thanh rời đi, tránh trực tiếp xung đột đắc tội cùng Vu gia, mục đích làm gì vậy không cần nói mọi người cũng biết.
Tống gia hắn phải đến Dương Nam Phủ, không rảnh đi theo thuyền hộ tống. Chỉ dựa vào Vu Ngọc Đức dẫn đến này 4 vị Lục giai hảo thủ cùng Nguyệt Khuyết Các một đám bang chúng, vậy còn không phải tùy tiện để người xâu xé sao?
Dù biết đối phương sẽ làm như thế, nhưng Tống Khuyết chính là vẫn chưa tìm thấy biện pháp nào ứng đối cả. Ngày khởi hành thì sắp đến, cái này thực sự để người hết sức đau đầu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.