Thanh Hà thành, Nam bến tàu.
Tại một gian khách sảnh, mấy người Linh Giang Bang đang xum xoe quây quanh ngồi giữa hai người ân cần hỏi han.
Tiểu Yến Tử không kinh động bên dưới người nào hạ xuống trên mái, thông qua lỗ thông gió nhìn vào bên trong quang cảnh Tống Khuyết còn thấy được trong đó một người quen.
Bên dưới, Sở Thiên Thu lúc này đang cười tươi như hoa cúc, ton hót mở miệng:
“Mân tiền bối, Nguyễn công tử! Sau đó giữa hai nhà chúng ta thông thương hàng hóa tập kết sẽ hết thảy tập trung ở đây. Tại hạ cũng sẽ thay mặt nhà ta Bang chủ quản lý việc này, các ngài hai vị có yêu cầu gì có thể nói với ta liền được.”
Quả nhiên, nghe cách nói chuyện, nhìn mấy người kia ăn trên thân có chút độc đáo trang phục, Tống Khuyết lập tức xác định ra người đến thân phận.
Từ bên kia Cự Mộc Thành mà đến Bách tộc người.
Trong đám này, dường như ngồi giữa người thanh niên thân phận là lớn hơn cả, chỉ thấy lúc này hắn mạn bất kinh tâm lắc đầu nói:
“Chuyện này ngươi cứ tìm ta đám thủ hạ nói chuyện, bản thiếu là không có thời gian rảnh rỗi đi để ý mấy việc con con.”
Hắn là để ý việc lớn hơn, ví như:
“Lão đầu, cho ta nói rõ ngoài kia hồ lớn là có chuyện gì xảy ra, làm sao bên đó nhìn đặc biệt đông vui như vậy?” – Nhớ đến sáng nay trong thấy mặt hồ trôi đầy thuyền hoa, xa xa trên bờ mới đầu ngày người đã oanh oanh yến yến một bộ ca múa tưng bừng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-muon-lam-thien-dao/1369787/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.