Chương trước
Chương sau
Kính Hồ,
Dùng ra chính mình phi phàm đại nghị lực, đại trí tuệ, Tống Khuyết mới có thể quyết định mình còn là tiếp tục không bằng cầm thú.
Hung hăng tại trên mông đít nhỏ của hai tiểu nha đầu đánh cho mấy roi trừng trị tội câu dẫn trai nhà lành Tống lão gia liền vừa lòng mãn chí đơn độc một mình đi ra ngoài này.
Thấy ven hồ một bóng người đang đứng xuất thần, hắn hiếu kỳ mở miệng:
“Lão Dương, vì sao còn chưa ngủ, còn đứng đây làm gì?”
Người đúng là Dương Kế Nghiệp, nghe tiếng bước chân hắn liền quay lại, dù trong đêm tối Tống Khuyết cũng có thể nhìn ra trên mặt hắn nét mừng rỡ:
“Thiếu gia! Ta chỉ là chưa buồn ngủ, muốn ra ngoài hóng mát một chút thôi.”
Thầm nghĩ thằng này hẳn là đang lo cho hai vị muội muội không ngủ được, Tống Khuyết cũng không làm sao phật ý, chỉ là gật đầu:
“Được rồi, ngươi vào trong đi. Dặn dò mọi người dù có cảm nhận thấy gì khác lạ cũng không cần ra ngoài. Ta muốn luyện một môn võ công.”
“Rõ, thiếu gia!” – Bản tính quân nhân chính là tuân lệnh, Dương Kế Nghiệp một chút do dự cũng không, lúc này liền nhanh chóng đi vào nhà đem đại môn đóng chặt, chính mình ngồi xuống tại chỗ đả tọa, nhân tiện thay thiếu gia trông chừng.
Tống Khuyết lúc này mới hài lòng gật đầu, tiếp tục tiến đến sát bên mép Kính Hồ.
Cảm nhận trong không khí như có như không tồn tại mình không thấy được lạnh lẽo âm sát khí, một lúc sau hắn ánh mắt liền trở nên kiên định.
Hôm nay đến đây vậy hẳn là thiên ý như thế.
Không chần chừ nữa Tống Khuyết liền cầm lấy Ô Long Đao, tung người nhảy mấy bước liền đến chỗ mà Tả Mục nói âm khí đầu nguồn. Tay bắt đầu dựa theo trong bí tịch Thất Sát Ma Đao miêu tả bắt đầu vung vẩy.
Hắn còn là quyết định tu luyện môn này tà công.
Bây giờ Liên Hoa Quan Tưởng bị mắc kẹt, không cách nào ngưng tụ trong đầu pháp tướng chân thân. Để cái kia lão tăng pháp tướng một ngày triệt để thành hình vậy hắn cách game over cũng không xa vậy.
Chỉ có ngày ngày làm tặc, khó bề ngàn ngày phòng giặc. Hắn cũng không thể liên tục không ăn không ngủ cả ngày lo lắng đề phòng, vậy sớm muộn cũng sẽ phát điên. Nhưng nếu không phòng, lơ lỏng lúc nào liền bị đối phương hack mất cỗ thân thể này vậy liền không vui rồi.
Kế sách ngày nay vậy chỉ có thể chủ động ứng đối, chính mình kiếm đi nét bút nghiêng, mượn môn này Ma Đao công pháp ngưng tụ Sát Ma Pháp Tướng chiếm lấy Diệu Bảo Sen Đài, để cái này Pháp tướng chân thân đi chống chọi tặc nhân.
Hiểu biết bây giờ có hạn, hắn cũng chỉ có thể nghĩ ra được biện pháp này, hơn nữa tính khả thi còn không thấp.
Nghĩ liền làm, Tống gia chưa bao giờ khuyết thiếu dũng khí đánh bạc.
Theo Ô Long Đao bắt đầu bay múa, Tống Khuyết tinh tế cảm nhận được dường như có một chút một chút luồng hơi lạnh âm khí như vậy tràn vào trong cơ thể.
Nhưng trứng đau chính là, ngay lập tức trong đầu hắn Liên Hoa ngay lúc đó liền tỏa ra nhu hòa quang mang đem cái này mỏng manh làn khí đánh tan, hắn có muốn hấp thu vậy cũng không làm được.
Buồn bực nhảy về bên bờ, cau mày suy nghĩ một hồi Tống Khuyết mới tìm ra đối sách.
Chỉ thấy đột nhiên, bên cạnh hắn liền xuất hiện một người. Chính là lâu nay vẫn trong không gian nằm ngủ Ngân Giáp Thi lão huynh.
Dùng phân hồn chìm vào con này cương thi, nó không nói lời nào từ trong tay Tống lão gia đoạt lấy Ô Long Đao liền một đầu nhảy vào trong Kính Hồ.
Mượn Ngân Giáp Thi nhãn quang, lần này hắn lại có thể nhìn thấy dưới này âm sát khí.
Chỉ thấy nó như một cái vòng xoáy màu đen, đường kính khoảng 2 trượng. Bên ngoài đang không ngừng phát tán âm khí ra xung quanh dòng nước.
Càng đến lại gần, Ngân Giáp thi trong cơ thể liền truyền đến bản năng khao khát thèm muốn, vậy thứ này quả nhiên như Tả Mục nói đối với nó cũng là vật đại bổ.
Vui mừng một hồi, Tống Khuyết liền để nó tìm đúng tâm nhãn luồng này âm khí ngồi xuống, bắt đầu dựa theo Thất Sát Ma Đao tu luyện.
Lần này một tu lại tiến triển thuận lợi dị thường.
Không có chút nào cản trở, theo Ngân Giáp thi há mồm, Âm sát khí liền dễ dàng bị hút vào bên trong. Hàng này lại không như con người cần thở khí, Tống lão ma liền yên tâm ngồi dưới đáy hồ chuyên tâm ngưng tụ Sát Ma Pháp tướng.
Một tia, một tia lại một tia ... theo càng lúc càng nhiều âm khí dung nhập thần hồn, trong Phân hồn thức hải liền bắt đầu hình thành một đạo hư ảnh màu đen, trên thân còn như xăm lên mấy nét đỏ tươi đường vẽ nhìn tà dị vô cùng.
.......
“Ô .. ô ....ô .........ô”
Kính Hồ ban đêm tĩnh mịch bất chợt vang lên tiếng quỷ khiếu lệ gào để mới đi vào giấc ngủ Hùng Bá, Nhiếp Phong mấy người giật mình tỉnh giấc.
Cảm nhận ngoài kia truyền đến từng đợt từng đợt thấm đến tận sâu linh hồn lạnh lùng tà ý, tất cả đều rùng mình không ngớt vội vàng nắm lấy vũ khí định chạy ra thăm dò tột cùng.
“Không cần hoảng hốt, là thiếu gia đang luyện công! Chớ lúc này chạy ra để người phân tâm!”
Ngồi trước cửa chính canh gác Dương Kế Nghiệp nghe bên trong phòng động tĩnh liền mở miệng lên tiếng nhắc nhở.
“Dương huynh, không biết thiếu gia đây là đang luyện cái gì công pháp?” – Nghe hắn nói chuyện, 3 người tức thì an lòng, Nhiếp Phong còn là hiếu kỳ hỏi thăm.
Cảm nhận ngoài kia có chút quen thuộc khí tức, nửa năm này không biết bao nhiêu lần tận mắt chứng kiến để Dương Kế Nghiệp đối với cái này âm lệ cảm giác mẫn cảm dị thường. Tuy lòng có rất nhiều nghi hoặc nhưng hắn vẫn còn là lắc đầu:
“Không biết, nếu muốn nói thiếu gia sẽ cho chúng ta giải thích. Chư vị cứ yên tâm về nghỉ ngơi đi, thiếu gia dặn dò người trong nhà đêm nay không ai được ra ngoài quấy nhiễu ngài cảm ngộ.”
Đã là Tống gia truyền dụ, 3 người tự nhiên không dám trái lời. Nhưng trong không khí ngập tràn táo bạo, âm u khí tức để bọn hắn cảm thấy không được quá tự nhiên. Không có hứng thú đi ngủ cả 4 vị gia tướng quyết định liền cứ thế tại chỗ này ngồi xuống nhắm mắt dưỡng thần.
Ngoại trừ Dương Mật, Dương Tử hai đứa tu vi không được cùng say ngủ như chết Tả Mục không cảm giác gì, còn lại mấy người cùng đám sủng vật trọn một đêm này đều tâm tình thấp thỏm vểnh tai lên nghe ngoài kia bóng người động tĩnh.
Bóng đêm lập tức trở về tĩnh lặng, chỉ thi thoảng vang lên tiếng nghẹn ngào quỷ khốc cực kỳ thấm người, cũng may chỗ này hoang vắng cách biệt, nếu không đêm nay Cự Liễu thôn hẳn cũng sẽ được một phen mất ngủ.
....
Không quan tâm mấy người suy nghĩ, Tống Khuyết lúc này cả chủ hồn và phân hồn đều toàn tâm toàn ý tập trung khống chế trong đầu Sát Ma pháp tướng đang dần dần thành hình.
Theo Ngân Giáp thi không ngừng múa đao, Âm sát khí tràn vào trong nó thể nội càng ngày càng nhiều, càng lúc càng nhanh. Quanh nó bán kính 1 trượng nước đã trở nên lạnh thấu xương, Tống Khuyết tinh mắt còn thấy được bề mặt thi thoảng nổi lên lốm đốm băng tinh.
Trời đang giữa đêm, chính là lúc âm khí nồng nặc nhất, hơn nữa còn có Cương thi cái loại này chí âm chí tà vật dẫn, không tốn thời gian bao lâu Tống lão ma đã đem Thất Sát Ma Đao tu luyện đến nhập môn.
“Gừ!” - Một tiếng gào lớn vang lên.
Toàn bộ nước trong Kính Hồ bắt đầu sôi trào rồi chậm rãi quay tròn, càng lúc càng nhanh cuối cùng đã tạo thành một vòng xoáy khổng lồ.
Dòng nước bị gạt sang một bên, lộ ra bên dưới đáy một bóng người cầm đao mà đứng.
Chỉ thấy lúc này trên người Ngân Giáp thi hắc khí lượn lờ, mỗi đao bổ ra trong thiên địa lại vang lên từng tiếng thê lương ai oán vô cùng thấm người.
Thất Sát Ma Đao – Huyết sát
“Ầm!”
Một cột nước khổng lồ bị bắn lên trên cả chục trượng, lúc rơi xuống nó đã là chuyển sang màu hồng nhạt, trong không khí dâng lên thoang thoảng mùi máu tanh.
Ngân Giáp thi bật người nhảy lên bên cạnh Tống Khuyết, lúc này đợi Kinh Hồ quay lại bình tĩnh, trên mặt nước đã bị dày đặc những mảng trắng bao phủ. Tất cả đều là xác những con cá xấu số bị tai bay vạ gió chết oan chết uổng dưới tay hắn vừa xong.
Tất nhiên lúc này Tống lão ma cũng không rảnh để ý những cái này, Sát Ma Pháp tướng một thành, hắn cùng Ngân Giáp thi liền cứ thế đối diện nhau mà ngồi xuống, tinh thần chăm chú nhìn vào ý thức không gian.
Từ bên phân hồn, Sát Ma Pháp tướng vừa tiến vào chủ hồn không gian, Diệu Bảo Sen Đài liền bùng lên ánh sáng mãnh liệt, như một mặt trời nhỏ chói lòa đem cả nơi này chiếu sáng như ban ngày.
Trên đài sen, một đạo màu trắng hư ảnh cấp tốc thành hình.
Nhưng lúc này, tất cả đều là phí công!
Có Tesseract cái này đáng tin cậy bàn tay vàng, dù cái kia lão tăng hình chiếu như giòi bọ vậy diệt mãi không ngừng, nhưng nó cũng đừng hòng có thể ngưng tụ thành công.
Từng cột, từng cột lôi điện màu vàng to bằng cột nước điên cuồng bổ xuống, để cái này đồ chó chết bị đánh cho liên tiếp nổ tung, ngay cả phía dưới Diệu Bảo Sen Đài quang mang cũng bị ảm đạm đi rất nhiều.
Sát Ma Pháp tướng lại không bị cái này bối rối, dù nó tà khí âm u nhưng dù sao cũng là trăm phần trăm Tống gia dòng chính, cùng hắn linh hồn đồng căn đồng nguyên nên Tessract năng lượng đối với nó vô hại, trái lại còn là chất đại bổ.
Có cái này trợ lực, Sát Ma không tốn bao nhiêu sức lực liền nhanh chóng bay lên sen đài, tại trung ương chỗ lão tăng hư ảnh xuất hiện vị trí không chút do dự khoanh chân ngồi xuống.
Trên thân thể nó từng đạo huyết tuyến đỏ tươi bắt đầu trồi ra khỏi cơ thể, như cây tầm gửi thế từ từ bén rễ ăn sâu vào phía dưới Diệu Bảo Sen Đài.
Bị này một kích thích, cái này Phật môn chính tông Diệu pháp liên hoa liền điên cùng rung lắc dữ dội, từ những cánh sen lập tức bốc lên từng đám màu trắng hỏa diễm, chẳng mấy chốc đã hình thành một ngọn lửa khổng lồ bao bọc lấy Sát Ma, tư thế này thật giống muốn đem nó cái này tà mà ngoại đạo nhốt lấy rồi hành hình thiêu sống nó tại bên trong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.