Đối mặt với sự hoài nghi của Nhược Nhất,
Huân Trì im lặng rất lâu, cuối cùng lắc đầu: “Thiên ma quả thực sinh ra vì thần Câu Mang, nhưng ta không phải là trái tim thiên ma…”.
Huân Trì tính tình ôn hòa, thường ngày cho dù là bị hiểu nhầm cũng sẽ không giải thích điều gì, nhiều nhất chỉ là chớp mắt, khó xử nhìn Nhược Nhất. Vì thế hôm nay giải thích thế này, hắn nói vẻ rất khó khăn.
“Ngụy biện!”. Đột nhiên Anh Lương chủ nhảy từ trên ghế xuống, chỉ vào Huân Trì quát mắng: “Tộc phượng hoàng của ta trải qua đại nạn từ thời thượng cổ, bây giờ chỉ còn lại ta và Nguyệt Hoàng may mắn sống sót, chuyện này nếu không phải ta biết rõ chân tướng thì chúng nhân của yêu tộc và tiên tộc đã thật sự bị ngươi lừa rồi!”.
Huân Trì cau mày, ánh mắt đột ngột lướt lên người Anh Lương chủ.
Tử Đàn bước lên một bước, chắn ánh nhìn của Huân Trì: “Không phải ta không tin Huân Trì, chỉ là, với hiểu biết của ngươi có lẽ ngươi biết rất rõ cách giải quyết ma khí đại loạn ở Cửu Châu hiện nay như thế nào, đúng không?”.
Huân Trì gật đầu: “Ta biết”.
“Nếu đã vậy, vì sao ngươi vẫn chưa chịu ra mặt giải quyết?”.
Huân Trì ngừng một lát, nhìn Nhược Nhất rồi khẽ thở dài: “Chuyện này… quả thực là ta có lòng riêng…”.
“Khá khen cho từ ‘lòng riêng’, trái tim thần minh cứu giúp thiên hạ, yêu thương chúng sinh, ta không biết khi nào lại có lòng riêng như thế”. Tử Đàn mỉm cười. “Chuyện đến nước này rồi, Huân Trì hãy nói ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-muon-den-cuu-chau/1296602/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.