Mạc Yên Nhiên nằm trên giường bừng tỉnh, nàng ngẩn ngơ nhìn đỉnh màn, trong đầu không ngừng hồi tưởng, Thẩm Sơ Hàn chất vấn nàng, “Nàng thật sự để ý sao? Nàng có trái tim không, Mạc Yên Nhiên.” Nàng ôm chăn ngồi dậy,dường như rất lâu rồi không ngủ một mình, thậm chí nàng đã quen bên cạnh có một người, dù không làm gì cả hai người cũng ôm nhau ngủ. Nàng không khỏi quay đầu nhìn chiếc giường trống không, lại là một mình nàng. 
Tối nay, hắn lại ở đâu, trên giường của người nào. 
Nàng biết mình không thể nghĩ vậy lại vẫn không nhịn được, nàng muốn giậnThẩm Sơ Hàn nhưng nàng giận không nổi, nàng thậm chí không biết Thẩm SơHàn đang tức giận cái gì. Nếu hắn không thích Phong Giáng Bạch thì saolại tức giận với nàng như thế. Cửa sổ không đóng chặt, có một làn gióthổi tới sau lưng nàng. 
Nàng sờ bụng, chỉ là nếu thôi, nếu nơi này hiện giờ thật sự có một đứa trẻ,có khi nào hắn sẽ không tức giận như vậy nữa không? Nàng lập tức giậtmình vì suy nghĩ này, vỗ vỗ mặt nằm xuống ngủ. 
Không để ý đến cái cửa sổ kia, hứng gió một đêm, kết quả là hôm sau thức dậyMạc Yên Nhiên liền ngã bệnh. Nàng sai người tới chỗ Hoàng Hậu xin nghỉ,chúng phi tử hậu cung dường như đã quá quen với hành vi thường xuyên xin nghỉ của nàng nên cũng không để ý, chỉ nói nàng được sủng sinh kiêu màthôi. Vừa vặn Hoàng Hậu nương nương cũng không khỏe, thỉnh an buổi sángđược miễn. 
Nhưng ngày ấy nàng cãi nhau với Hoàng Thượng, đã gần mười ngày Hoàng Thượngkhông đặt chân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-moi-la-sung-phi/1633600/quyen-3-chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.