Mạc Yên Nhiên cảm thấy da mặt mình ở cuộc sống cổ đại một ngày tiếp mộtngày sắp dày thành cái mo, bởi vì nàng và Mạc Bình U rõ ràng đã hoàntoàn trở mặt, thậm chí nàng còn tát người ta một cái, nhưng vẫn mời nàng ta về cùng như không có chuyện gì xảy ra, rất kỳ lạ. 
Mạc Yên Nhiên ngẫm lại cảm thấy như vậy, nhưng Mạc Bình U đồng ý đi về cùng nàng mới là càng kỳ lạ. 
Vừa rồi rõ ràng còn tỏ vẻ tức chết, sao đảo mắt đã như không còn chút tứctối nào, thậm chí có thể cười gượng với nàng, “Vậy theo lời muội muội,chúng ta cùng đi.” 
Nếu Mạc Yên Nhiên và Mạc Bình U cùng đi ra thì đương nhiên có chuyện muốnnói, liền sai người nâng kiệu đi theo phía sau, không được quá gần, cũng không thể để hai người ngồi trên kiệu nói chuyện được, chuyện liên quan đến Mạc gia, Mạc Yên Nhiên mặc kệ nhưng Mạc Bình U phải ngàn lần cẩnthận. 
Dường như nàng ta đang suy nghĩ cái gì, đi rất lâu rồi cũng không nói chuyện, cuối cùng Mạc Yên Nhiên mở miệng trước, “Tỷ tỷ đã đi ra cùng ta hẳn làcó chuyện muốn nói, sao giờ lại không nói gì?” 
Mạc Bình U bình tĩnh hơn không ít, thật ra Mạc Yên Nhiên phát hiện, mộtchuyện nếu không liên quan đến biểu ca thì Mạc Bình U sẽ không quá kíchđộng. Nàng ta tuy là hậu nhân của tướng quân nhưng Mạc gia có dòng dõithư hương, chính Mạc Thiệp Cung cũng đọc đủ thứ thi thư, không cần nóiđến nữ nhi bảo bối duy nhất này, được nuông chiều từ nhỏ cũng không quên bồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-moi-la-sung-phi/1633571/quyen-2-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.