Mạc Bình U thật sự nghĩ biện pháp khác, nhưng lại ngốc đến mức đưa mình tới trước mặt Thẩm Sơ Hàn, lấy danh nghĩa quan tâm bệ hạ, ngay buổi trưacũng mặc mặt trời chói chang, tự mình tới Cần Chính Điện. 
Dù sao nàng vẫn là Hiền Phi, Thẩm Sơ Hàn tự nhiên sẽ không từ chối gặpnàng. Có điều hắn không bằng lòng chuyện vừa xảy ra trên triều nàng đãvội vàng chạy tới, tin tức quả là linh thông, vì thế hắn để nàng chờ bên ngoài một khắc. Tuy chỉ một khắc nhưng mặt trời buổi chiều cực độc,trán nàng toát ra không ít mồ hôi, không ngừng dùng khăn lau nên khôngtránh được lau mất một ít trang điểm, trong lòng không khỏi ảo não. 
Nàng tự mình xách hộp thức ăn vào Cần Chính Điện, Thẩm Sơ Hàn còn vùi đầuxem tấu chương, nghe thấy tiếng động ngẩng đầu nhìn nàng một cái, “HiềnPhi đến có chuyện gì?” 
Nàng nhún gối, “Thần thiếp nhớ mong bệ hạ, dù còn chưa đến thời tiết nắnggắt nhưng đã rất nóng rồi, muốn đưa một vài thứ giải nhiệt tới cho bệ hạ dùng.” Nàng lấy một bát canh ra nhẹ nhàng đặt trong tay Thẩm Sơ Hàn rồi vội vàng lùi lại cách bàn vài bước, làm ra vẻ không mất quy củ nửaphần. 
Thẩm Sơ Hàn nở nụ cười, ngừng bút cúi đầu nhìn bát canh kia, vươn tay mởnắp, thấy bên trong là canh tuyết lê bách hợp, hắn nhíu mày, không ăn mà dựa vào ghế nhìn Mạc Bình U. 
Mạc Bình U thấy hắn hiểu ý nhìn nàng, nàng cắn môi nói, “Thần thiếp nghenói phụ thân của thần thiếp…” Nàng hơi ngừng, dường như biết được hậucung không thể can 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-moi-la-sung-phi/1633570/quyen-2-chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.