Mạc Yên Nhiên cả kinh, chuyển sang nhìn hắn, chỉ thấy hắn vẻ mặt nghiêmtúc, trong lòng nàng lại như biển dậy sóng. Thái Y kia lại quay về, đáp, “Thưa bệ hạ, chứng bệnh của nương nương vốn không ảnh hưởng tới thụthai, nhưng thân thể nương nương yếu ớt bẩm sinh, cơ thể lại lạnh, chonên không dễ có thai.” Thái Y nói chuyện trước nay không nói thẳng, nóithế này đã là gián tiếp phán Mạc Yên Nhiên không thể có thai. Không biết sao Mạc Yên Nhiên có chút khó chịu, nàng chỉ không muốn có con ngay lúc này, cảm thấy bây giờ chưa thích hợp đẻ có con, chứ không phải khôngmuốn có. Nàng cũng muốn làm mẹ.
Nghĩ đến đây, nước mắt cứ thế không cần cố đã nhẹ nhàng rơi xuống, sắc mặtThẩm Sơ Hàn cũng nặng nề, hắn vừa còn ảo tưởng bọn họ không chỉ sinh một đứa bé đã gặp đả kích này, nhất thời cũng có chút khó chịu, nước mắtMạc Yên Nhiên nhỏ vào tay hắn, hắn giật mình nhìn thấy nàng đã khóc đỏcả mắt. Hắn bất chấp bên cạnh còn có người, vươn tay lau nước mắt chonàng, ấm giọng an ủi, “Khanh Khanh đừng khóc, đừng sợ, sẽ có biện pháp.” Nàng không hé răng, chỉ rơi nước mắt đầy mặt.
Nghe Hoàng Thượng phía trên nói chuyện với Di Tần như thế, Thái Y giật mình, cúi đầu ngay cả thở mạnh cũng không dám, lại nghe Thẩm Sơ Hàn hỏi hắn,“Có phương pháp điều trị không?”
Hắn không phải thánh thủ phụ khoa cho nên lúc này không dám tự quyết đoán,chỉ dám đáp, “Thưa bệ hạ, thần còn cần bàn bạc với Viện Sĩ mới dám khaithuốc bổ cho nương nương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-moi-la-sung-phi/1633539/quyen-2-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.