Ân Mạc Thần rời khỏi Mạc Hi Cung, liền tiến tới Vạn Tường Cung của Thái Hậu. Mục đích là gì thì không cần ai nói hẳn cũng có thể rõ rồi.
Từ xa, hắn đã nhìn thấy thấp thoáng bóng hình tiểu hài tử 12 tuổi đang quỳ gối trước cửa điện, bên cạnh là Dương thái giám đang không ngừng nói. Dương thái giám là người bên cạnh Thái Hậu, nên chắc là nói cũng chỉ là đang khuyên Thái Tử trở về Đông Cung.
Hắn ít khi đến Hậu cung, cũng vì ghét cái nơi thoạt nhìn yên tĩnh mà bên trong không biết đã dấy nên bao nhiêu sóng ngầm, ghét những nữ nhân ác độc hãm hại người khác, quay ngoắt một cái liền làm như không biết chuyện gì, giả ngây giả ngô.
Thế nhưng, nàng lại không phải như thế. Nàng một thân vân đạm phong khinh, không lôi kéo thế lực, không đấu đá tranh giành, không ngụy trang giả bộ, chỉ lãnh đạm đứng một bên nhìn mọi việc phát sinh. Đến cả sự tình hôm nay cũng thế, nghe Tiếu Dạ nói nàng từ đầu tới cuối một thân bình thản, không lộ một chút sắc mặt cho dù mình bị phế, hắn mới tới thăm nàng, muốn xem nàng phản ứng thế nào.
Nhưng, nàng vẫn vậy. Những người khác trong trường hợp của nàng chắc sẽ quỳ xuống, khóc lóc cầu xin, không thì giải oan này nọ, riêng nàng chỉ lẳng lặng ngồi trên ghế. Cũng may, không hẳn là hắn thất bại. Khi hắn khôi phục chức vị cho nàng, nàng cuối cùng cũng mỉm cười, trong con ngươi đen nhánh là đôi mắt thực sự vui vẻ.
Hắn hiểu, khi mình làm vậy, sẽ cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-moi-la-duy-nhat/179172/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.