Kế hoạch còn chưa có cụ thể tường tận đường lối, nội bộ triều đình đã rối loạn.
Ngay đêm hôm đó, Thừa tướng Nguyên Mão cùng Hằng Vinh vương gia đem 3000 quân bao vây Hoàng cung, hơn 2000 quân chia ra canh gác các khu nhà dân cùng phủ vài viên quan lớn, gần một vạn quân xông vào hoàng cung, diễn ra một hồi cung biến.
Mạc Tử Kỳ đang dùng bữa, nghe A Hạ bẩm báo, giật mình đánh rơi chén canh, canh nóng đổ xuống y phục, nàng cũng chẳng màng, vội vã đứng dậy: “Thái Tử giờ đang ở đâu?”
“Nương nương, Thái Tử đang ở chỗ Hoàng Thượng.” A Hạ cũng lo sợ không kém.
Mạc Tử Kỳ mím môi, đầu óc xoay chuyển, nói với A Hạ: “Đi, cùng ta đi thu dọn đồ đạc.”
“Dạ.”
Đồ đạc của một vị Hoàng Quý Phi là rất nhiều. Mạc Tử Kỳ không nhìn tới những hộp trang sức trên mặt bàn, kéo ngăn thứ ba trong tủ gỗ ra.
Đều là những thứ nàng gìn giữ bao năm nay.
Một cây trâm ngọc mà trước lúc quy tiên Tổ mẫu tặng nàng, một bức tranh vẽ đôi phu thê trong ngày cưới – là nàng và Ân Mạc Thần. Một đạo thánh chỉ năm đó Tiên hoàng sắc phong nàng làm Kim Nguyệt Cách Cách – trở thành một vị Cách Cách được sự sủng ái còn hơn cả con ruột của ngài. Một bức thư trước khi đi Mỵ Vỹ Nghi để lại cho nàng, cuối cùng, một bức tranh nàng trên lưng ngựa, đằng sau là thảo nguyên xanh tươi, do chính tay Hoàng Thượng – khi đó mới chỉ là Thái Tử vẽ.
Một giọng hát thánh thót, một tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-moi-la-duy-nhat/1566541/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.