Trên đường rời khỏi bí cảnh, Tạ Tinh cảm thấy hơi đói. Vẻ mặt y ủ rũ cúi đầu xoa xoa bụng.
Đáy mắt Hạ Nhiên có chút quan tâm: "Nếu đói ở đây có Tích Cốc đan này, còn có nước linh tuyền tốt nhất nữa. Hoa Thần đại nhân có muốn dùng không?"
Hạ Nhiên vẫn luôn kè kè bên cạnh y, ném ra hàng loạt câu hỏi quan tâm ân cần.
Tạ Tinh: "..." Sao tự nhiên ngập mùi Marysure vậy?
: "Bố tổ." Y hít một hơi thật sâu, cảm thấy bực bội. Nghiến răng nghiến lợi chẳng chút lưu tình đập vỡ ảo tưởng của hắn: "Đừng có mong ước xa vời nữa. Ta sẽ không đồng ý đâu."
Hạ sư huynh bi thương khôn cùng. Tủi thân đi ra chỗ khác, dáng vẻ nhỏ bé yếu ớt lủi thủi một góc trông vô cùng tội nghiệp.
Tạ Tinh: "..." Sao cứ có cảm giác mình thành phản diện ấy nhể.
Sau khi ra ngoài, Hạ Nhiên bị triệu về tông phái vì có uỷ thác quan trọng, không thể dây dưa mà rời đi ngay lập tức. Lâm Khanh và Tạ Tinh mang theo tiểu thái tử về yêu tộc.
_
Nơi ở của yêu tộc.
Nhóc con núp sau chân Lâm Khanh, lộ ra nửa khuôn mặt nhìn trộm chúng yêu đang vây thành vòng tròn lớn.
Bầu không khí ngưng trệ. Mỗi người lại có một biểu cảm khác nhau.
Yên lặng chừng một giây, sau đó bùng nổ. Âm thanh ồn ào lan ra như thủy triều. Các yêu tộc đều bị vẻ ngoài của tiểu thái tử làm cho đáng yêu không chịu nổi, tình thương ngập tràn muôn nơi.
Tiểu thái tử có chút không biết làm sao nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-mang-theo-tieu-thu-di-duong-thai/541023/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.