Buổi chiều, Tạ Tinh lười nhác nhàn nhã nửa ngồi trên trường kỷ lót nhung trong sảnh điện. Thỉnh thoảng duỗi tay tùy ý vuốt ve đầu nhỏ của Lâm Khanh đang ghé vào bên cạnh. Trên người cả hai đều ẩn ẩn có một cỗ khí tràng cường đại, làm người hầu xung quanh tự động tránh ra, không dám lại gần.
Qua một lúc lâu nữa, liền nghe thấy bên ngoài hành lang có động tĩnh, cánh cửa phía sau đột nhiên bị người kéo ra.
Thiếu niên nhân ngư dung mạo diễm lệ bơi lội trong chiếc bình thuỷ tinh nửa cầu đổ ngập nước biển, đặt trên xe đẩy được một người hầu có tai thỏ đẩy đến. Vừa nhác thấy bóng người tóc bạc thì cảm xúc kích động nổi lên trên mặt nước, tay chống thành bể nhoài hơn nửa người về phía trước. Ý cười trên mặt hắn đều không thể ngăn được. Tạ Tinh vừa liếc mắt liền nhìn thấy hắn.
Nam nhân tóc bạc ngoẹo đầu, ánh mắt thanh lãnh nghiên cứu một vòng nhân ngư từ trên xuống dưới.
Ở bên cạnh, trên khóe môi Lâm Khanh gợi lên một nụ cười tàn nhẫn. Đè tay Tạ Tinh xuống đầu mình, biểu tình mang theo khó chịu, cường điệu cất lời: "Quý ngài nhân ngư còn muốn níu kéo người về phe mình sao. Để ta nhắc nhở ngài một chút, khác giống loài không có kết quả tốt đẹp đâu."
Ngón tay nhân ngư hơi run run. Vẻ mặt thiếu niên khẽ biến, nhưng vẫn cố chấp ra vẻ trấn định mà nhấc lên một vỏ sò lớn đựng đầy những viên ngọc trai tinh xảo: "Ngươi cũng vậy thôi. Nhắc nhở cái gì chứ."
Người hầu thỏ đẩy bình thuỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-mang-theo-tieu-thu-di-duong-thai/541022/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.