Không gian tối đen bao bọc lấy một toà thành cổ mang phong cách Châu Âu.
Kiến trúc cũ nát mang theo sự tiêu điều hoang vu.
Là trên cây rụng gần hết, lá khô rơi xuống phủ đầy mặt đất, đạp lên phát ra những tiếng sàn sạt.
Một nhóm khoảng mười người đứng giữa sân rộng, ngẩng đầu nhìn toà tháp.
Ai nấy manh vẻ mặt lo lắng, nghi ngờ, sợ hãi hoặc kêu khóc, bực bội.
Tất cả như một mớ hỗn loạn khiến người ta khó chịu.
Không khí tràn ngập mùi vị rỉ sắt mang đến cho mọi người một linh cảm xấu.
Xích sắt vang lên kèn kẹt. Cánh cổng lớn bằng gỗ rốt cuộc hạ xuống.
Một thanh niên mặt mày sáng sủa, chân tay bẻ quặt dị dạng. Trên cơ thể trùm một thứ giống như vải bố, nghẹo đầu khập khiễng tiến về bên này. Gương mặt hắn mục nát dữ tợn, từng mảng da bong tróc rơi rớt ra đất.
Hắn gập người thật sâu, thái độ cung kính
:"Mời các khách nhân tiến vào sảnh chính."
Không gian nín lặng, không có ai lên tiếng nói chuyện.
Bỗng một giọng nữ chói tai truyền tới, không ngừng rít gào
:"Các người là ai? Sao tôi lại ở đây? Mấy người muốn làm cái gì? Mau thả tôi ra!"
Toàn là câu của mấy nhân vật quần chúng.
Một người đàn ông trung niên tiến đến, cố gắng trấn an cô gái kia, lạnh lùng nói
:"Bình tĩnh trước đã, nếu không gây ra hậu hoạ gì chúng ta phải cùng gánh chịu đấy."
Thiết lập kiểu này chắc chắn sẽ sống đến gần cuối.
Cô gái la hét biết điều ấm ức không kêu nữa. Một cô gái khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-mang-theo-tieu-thu-di-duong-thai/540994/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.