Đồng tử trong mắt Tạ Tinh co hẹp lại như mắt rắn, xuyên qua thanh máy bằng kính của Tần thị mà nhìn về một hướng.
Thanh niên vừa thở hồng hộc chạy tới vừa vươn tay muốn nói gì đó.
Lập tức liền đối mặt với con mắt kỳ quái kia của đối phương.
Trong mắt Lâm Khanh ngập tràn sự ngạc nhiên, đôi môi mấp máy chứa đầy những cảm xúc căng tràn lại chẳng thể nào nói ra.
Giống như bị người quét một vòng ký ức, trong đầu chỉ còn lại một mảnh mơ hồ.
Làn gió nhẹ nhàng thổi qua khiến cành lá khẽ đung đua, cậu ngốc nghếch đứng yên tại chỗ.
Tạ Tinh đeo kính râm lên.
Vừa mới quay đầu chuẩn bị đi, trực giác lại mách bảo Tạ Tinh xoay người nhìn lại.
Quả nhiên vừa vặn bị người nọ áp sát, hai bả vai bị nắm chặt lấy.
Lâm Khanh hơi nghiêng đầu, nở một nụ cười hiền lành. Giọng nói cũng bất giác trở nên càng dịu dàng
:"Tìm ra rồi."
_
Vài ngày sau.
Trong phòng ngủ cũ.
Tạ Tinh nửa ngồi nửa nằm trên giường, thở dài nhìn còng chân cùng xích sắt nối dài gắn chặt vào tường.
Lần bắt cóc này tuy rằng vượt quá dự đoán trong lòng, nhưng cũng khiến y nhận thức được một việc.
Thể chất của Lâm Khanh, có khả năng kháng lại độc rắn của y.
Mặc dù cậu ta tiếp đó đối mình xài phương tiện hơi cực đoan nhưng vẫn có thể chấp nhận được.
Mấy cái xích này dĩ nhiên không trói buộc được y, nhưng Tạ Tinh lại không chạy nữa.
Chủ yếu là đối với Lâm Khanh, trong lòng Tạ Tinh ngoại trừ thưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-mang-theo-tieu-thu-di-duong-thai/540993/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.