Dung Nhứ và Điền Cát đứng ở cửa Trường Nhạc Cung, chịu lạnh giằng co với Hoắc Trừng.
Hồng tường ngói xanh, thanh niên cà lơ phất phơ dựa vào ven tường, dấu giày đá lung tung in lên tường, vẻ mặt kiệt ngạo khó thuần.
"Bệ hạ, ta khuyên ngươi nhanh chóng dừng trò đùa này lại. Ta không bao giờ thích ngươi. Trong lòng ta chỉ có một mình Cố Ánh Liễu".
"Ngươi yên tâm. Ta không hề có bất kỳ suy nghĩ nào không an phận với ngươi." Dung Nhứ chỉ tay lên trời mà thề.
Dung mạo Hoắc Trừng đúng là đẹp, mắt sáng mày kiếm, nhưng để so được với Cố Ánh Liễu thì còn kém xa lắm.
Nguyên tác miêu tả vẻ đẹp của Cố Ánh Liễu thế này, lại thấy người nọ tiên tư dật mạo, giữa mày là nốt chu sa sáng quắc, vóc người cao lớn mà thon gầy, khí độ trác hoa, khoác lên mình một tấm áo bào trắng đơn giản mà phảng phất như thần tiên trên trời.
Cậu không hiểu gu của nguyên chủ, đại mỹ nhân ngoan ngoãn mềm mại thì không thích, lại đi thích cái đồ như Hoắc Trừng.
"Biểu đệ bây giờ coi trọng Cố Ánh Liễu nên muốn đoạt người với ta sao?" Hoắc Trừng nhìn chằm chằm Dung Nhứ, cánh tay chặn ngang tường bao vây lấy thiếu niên.
Hô hấp nóng rẫy của thanh niên phả lên chóp mũi Dung Nhứ làm cậu phải lui về sau hai bước, dựa vào vách tường.
"Cô không bao giờ có ý định đấy." Dung Nhứ bất đắc dĩ trả lời.
Hoặc Trừng nhìn cậu thật sâu, buông tay vòng ra ngoài cung.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-mang-thai-nhai-con-cua-quyen-than/2759439/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.