Nghĩ cũng hơi tội Hoắc Trừng.... Kiếp trước thằng chả này iu Liễu thật, kiếp này được người thương xọc xuyên họng....
-----
Ngọn đèn dầu lay động, hai đôi mắt cách ánh nến mập mờ, giằng co.
Trong lòng Cố Ánh Liễu đột nhiên cảm thấy may mắn, may mà không phải Tiểu Nhứ Nhi dẫn Hoắc Trừng đến đây, nếu không sẽ bị dọa khóc mất.
Thanh niên che lại cổ, dùng hết toàn lực đá một cái.
Hoắc Trừng đã hít phải khí độc, chỉ cần y có thể chống đỡ thì đây chính là sân nhà của y.
Lò sưởi kết hợp với xà hương bốc khói nghi ngút, trong doanh trướng không còn một chút dấu vết đánh nhau nào, giống như vừa rồi bọn họ đều mê sảng, gặp ảo giác.
Cố Ánh Liễu nắm chặt tay, y muốn sống.
Y còn chưa được vui vẻ với Tiểu Nhứ Nhi bao lâu, không thể chết bây giờ được.
Nếu y chỉ có một mình, nhất định sẽ xông lên bổ cho Hoắc Trừng hai đao, đến khi chắc chắn hắn đã chết.
Nhưng y còn có Tiểu Nhứ Nhi, y phải đảm bảo tính mạng của mình trước.
Máu trên cổ tuôn như suối, dường như sinh mệnh cũng theo đó mà bay đi.
Cố Ánh Liễu móc dược từ trong ngực ra, đổ hết lên cổ.
Máu tươi cuối cùng cũng tạm ngưng, y không quay lại xem Hoắc Trừng mà lảo đảo ra khỏi doanh trướng, gọi quân y.
-
Khi Cố Ánh Liễu tỉnh lại lần nữa, nhìn thấy Dung Nhứ đang ủy khuất sắp khóc.
Y giơ tay lau đi nước mắt của thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-mang-thai-nhai-con-cua-quyen-than/2759341/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.