Hết sức băn khoăn có nên đặt tên chương lộ thế không.... Liếm lòn hay Liếm lỗ nhỏ.... Thôi readers dăm như quỷ khỏi cần che giấu mất công
Một ngày nào đấy mẹ mình mà biết mình edit và viết segg thì ờm....
____
Gió hạ thổi tan những đám mây, để lộ ánh sáng trườn xuống mặt đất.
"Cố đại nhân, Hoắc Trừng là chủ soái Hoắc gia quân, mấy ngày nay nhờ ngươi chiếu cố," Dung Tích lộ ra nụ cười như nắm chắc phần thắng, "Nếu ngươi đã đưa hắn đến, ta há lại không nhận?"
Cố Ánh Liễu cũng cười, "Ta tận tâm phụng dưỡng phụ thân, đương nhiên không thể so với ngươi, lão An vương qua đời vẫn còn ở thành Thịnh Kinh hàng đêm sênh ca, luyến tiếc không về Nam Dương để tang. Luận thủ đoạn kỹ xảo, âm mưu dũng khí, ta không đọ được ngươi, nhưng luận đạo nghĩa hiếu thuận, ta thắng ngươi rồi."
Hắn cho rằng như vậy có thể ép y tước vũ khí đầu hàng sao? Cho dù sự việc bại lộ thì thế nào?
Cố Ánh Liễu y nổi tiếng hiếu thuận trung nghĩa ở thành Thịnh Kinh, Dung Tích chỉ là một tên loạn thần tặc tử, người ta sẽ tin tưởng ai không cần phải nói.
Chỉ cần y không khiếp đảm chột dạ, là đã thắng chiến dịch này.
Kế công tâm, Dung Tích quả thật là nhân tài kiệt xuất.
Nếu thực sự có kiếp trước, y đã giết chết Dung Tích như thế nào nhỉ?
Cố Ánh Liễu nghĩ, trùng sinh thì sao? Hoắc Trừng vẫn sẽ chết trong tay y.
Có điều cuộc đời không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-mang-thai-nhai-con-cua-quyen-than/2759339/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.