Mắt thấy sắp tới nơi, trong lòng ta khẽ động, liền đi vòng tới phòng bếp.
Tìm Thạch ma ma ở phòng bếp xin một chút đậu tương, làm một chút đậu hũ non để dỗ Hoắc Vân Dung.
Làm tới một nửa, lại nhớ tới Hoắc Vân Dung cực yêu hoa mai, sao không trộn một chút hoa mai vào nhỉ?
Nói làm là làm, trộn nước hoa mai với đậu hũ phấn nộn, tinh xảo đáng yêu, khiến người ta vừa nhìn đã muốn ăn ngay.
Lại làm một chút thịt xào ngó sen bình thường, giòn thanh ngon miệng.
Tính toán canh giờ liền mang qua đó.
Lúc ta gõ cửa phòng tiến vào, tóc Hoắc Vân Dung chỉ dùng một đoạn dây xanh đơn giản buộc lại.
Tóc đen như mực tùy ý buông xuống bên hông, đang cau mày viết gì đó trên án thư.
Ta nhìn trang phục của hắn, trong lòng thầm nghĩ hôm nay nhất định sẽ không ra ngoài rồi.
"Công tử, dùng bữa thôi."
"Ừ." Hắn mắt cũng không thèm liếc, đặt bút trên tay xuống.
Ta vội vàng đưa khăn nóng cho hắn.
Sau đó mở chén bát ra, hương thơm xộc vào mũi không khỏi khiến người ta động đậy ngón tay.
Hắn nhận lấy bát nhỏ, ăn thử một miếng.
Nhưng chỉ sau vài cái liền ăn sạch thức ăn.
Ta đứng ở một bên, yên tĩnh chờ hắn dùng bữa xong, nhanh chóng thu dọn hộp cơm xong rời đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-mang-thai-con-cua-nhan-vat-phan-dien/3624512/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.