"Mịch Chi, rốt cuộc cô muốn trốn trong đây đến khi nào? Đã năm năm rồi, nơi cô cần đến không phải là góc khuất trong tâm của cô."
"Tôi không muốn, thực sự tôi không muốn ra ngoài. Càng không muốn sau khi tỉnh lại sẽ tiếp tục hồi tưởng những ký ức đau thương đó. Tôi không muốn.....!!!"
"Được! Nếu cô đã một lòng muốn quên đi tất cả, ta lần cuối cùng sẽ đáp ứng mong muốn của cô."
"Bác sĩ, bác sĩ....bệnh nhân ở phòng 201 có chuyển biến!"
Tiếng y tá trực ca thét lên giữa 10h đêm, bệnh viện bây giờ đã vắng vẻ hẳn đi. Phía hành lang xa xa, một đoàn người gồm hai nam bác sĩ cùng một toán y tá nhanh chân kéo nhau chạy đến phòng bệnh 201. Nơi mà bệnh nhân nữ đã hôn mê kéo dài suốt hơn bay năm đến hôm nay đã có dấu hiệu tỉnh lại.
Sau một loạt kiểm tra nhanh tại giường bệnh, tất cả các y bác sỹ đều phải đồng loạt reo lên vui mừng khôn xiết.
"Tỉnh rồi, cuối cùng cũng tỉnh rồi!" Một nữ y tá vỗ tay, không ngăn được xúc động mà kêu lên sung sướng.
"Đã báo cho người nhà bệnh nhân chưa?" Bác sĩ trực thuộc hỏi. Nữ y tá lại đáp: "Ngay khi có chuyển biến, đã lập tức gọi rồi ạ."
Phía bên ngoài phòng bệnh, tiếng giày vọng xuống nền vang vọng khắp dọc hành lang bệnh viện.
Một người phụ nữ cùng người đàn ông trung niên chạy vào, bước chân khựng lại ngay cửa.
"A, chào ông bà, chúc mừng, bệnh nhân đã hoàn toàn tỉnh lại." Một vị bác sĩ lên tiếng, nhưng mọi sự chú ý của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-lo-hen-voi-nang-o-kiep-truoc/212961/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.